*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Dịch: Ngát 
~~~~~~~~~~ 
Thấm Trúc, tiểu đồng của Cố Lẫm Chi, vừa thấy ta liền cười tươi, lúc đầu ta còn thấy tò mò, sau khi nghĩ lại thấy đưa ta về nhà cũng như ra ngoài làm công vụ, được đi hóng gió mà, nếu là ta thì ta cũng vui vẻ. 
Chỉ có điều, khi ta xuống kiệu ở trước cửa nhà, hắn thần thần bí bí đi tới: "Tiểu thư, về sau em sẽ đưa người đi ăn tào phớ ngon toàn kinh thành ạ. Chỗ hôm nay người ăn ý mà." Vừa nói lại còn lắc đầu, "mùi vị chỉ tàm tạm." 
Ta quá bất ngờ: "Ngươi, ngươi làm sao mà biết được?" 
Thấm Trúc xoa đầu: "Việc này, công tử biết, em đương nhiên cũng biết ạ." 
Không lẽ nào, toàn kinh thành đều được gài gắm tai mắt của tên cao to? Không trách được hắn lại nhắc chuyện ban sáng với ta. 
Không đúng, khẳng định là thế tử cho hắn biết. 
Vậy cũng không phải, thế tử biết ta ở ngoài cửa đợi cả buổi mà lại né tránh không gặp? 
Tâm trạng ta ngay tức khắc không tốt. 
- 
Buổi tối, ta kể hết với ca về chuyện hôm nay gặp tên cao to. 
Ta không dám nói với cha nương, mà việc này quá lớn, nếu lại không thể nói với ca ca, thì ngột ngạt đến chết mất. 
Ai mà biết được khi ca nghe thấy, một câu khen ngợi cũng không có, lại còn xị mặt: "Lâm Niệm, muội hồ đồ cũng có mức độ thôi chứ!" 
Ta bối rối khó hiểu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-co-an/169073/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.