*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: Ngát
~~~~~~~~~~
Cả buổi sáng, đại nương đẩy xe bán tào phớ dọc trên phố đã đi qua tận ba lần, phủ thế tử cứ như đại lao Hình bộ, đến một con chim cũng không bay qua.
Ta đợi sốt ruột, sớm quên mất phải duy trì tươi cười, đi đi lại lại trong ngõ không biết bao nhiêu bước chân, đến lúc đại nương đi qua lần thứ ba, lấy tiền mua một bát tào phớ.
Ta vô cùng khó hiểu, tại sao lại có nhiều người thích tào phớ ngọt đến thế. Ta thích ăn mặn, thêm một chút dầu mè, rắc ít hành băm, như vậy phối với cảm giác mềm mềm mịn mịn trong miệng quả là mĩ vị tối cao, không gì sánh được của nhân gian.
Bà ấy lấy ra một cái ghế đẩu nhỏ từ xe đẩy cho ta, ta cầm bát tào phớ, ngồi dựa vào cạnh tường phía sau phủ thế tử, ăn rất vui vẻ.
Đại nương chống tay ở vòng eo bánh mỳ, nhàn rỗi nhìn ta ăn, ánh mắt tỏa ra hào quang tám chuyện: “Cô nương, ta thấy ngươi đã ở đây ngồi xổm cả buổi sáng rồi, chuẩn bị trèo tường hay chui lỗ chó vậy?”
Ta suýt nữa thì phun hết tào phớ trong miệng ra, ho sặc sụa. Đại nương vội vỗ lưng cho ta: “Haizzz, cô nương à, nhìn ngươi mặc y phục xinh đẹp như vậy, nhất định là công tử trong phủ có lỗi với ngươi, ngươi mới nảy ra hạ sách này rồi.”
Ta rất không dễ dàng thở lại bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-co-an/169071/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.