Bà Đinh gọi điện thoại thúc giục, Đinh Hạo cũng không dám ở nhà lâu, nhanh chóng kéo Bạch Bân về trấn.
Bọn họ vừa lúc lái xe đi ngang qua làng du lịch suối nước nóng kia, liền ghé vào khảo sát trước. Bạch Bân cố tình yêu cầu mặc âu phục quả thật không tệ, chỉ bằng bộ quần áo này, Đinh Hạo vừa bước vào đại sảnh, chưa kịp mở miệng đã bị đề cử một căn phòng tổng thống.
Cô nàng lễ tân tươi cười như hoa, chỉ vào hình căn phòng tốt nhất trong bảng danh sách cho các cậu xem: “Quý ngài, ngài xem, đây là phòng tốt nhất của chúng tôi! Có một mặt hoàn toàn là tường thủy tinh, buổi tối xem cảnh đêm không còn gì tốt hơn!’
Đinh Hạo vẫn cảm thấy ở quê mình chi phí không cao, nhưng nhìn con số ở một đêm của cái phòng kia, tìm lòng không đậu bắt đầu đếm số 0 mặt sau: “Cái, mười, trăm,… ngàn?” Đinh Hạo nhìn căn phòng phía trên một đêm 8 ngàn, khóe mặt co giật. Chẳng lẽ đây là hắc *** sao?
Đinh Hạo dưới thái độ nhiệt tình ấm áp của nhân viên khách sạn, chà chà chân, bắt đầu thói quen: “Hộ khẩu bản địa có được giảm giá không…”
Cậu chỉ thuận miệng hỏi như vậy, không ngờ cô gái đối diện lập tức lấy một tờ bảng giá khác trong ngăn kéo đưa cho cậu: “Này, tự mình xem.” Lần này không còn nhiệt tình nữa.
Đinh Hạo nhìn bảng giá trong tay, xác thực không thể tiếp tục trông cây người ta nhiệt tình với mình nữa, bảng giá bên này xem như được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-vung-trom/2848319/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.