Nguyên nhân ban đầu của hành trình suối nước nóng là bởi vì Đinh Hạo muốn đi an dưỡng.
Đinh Hạo bị người ta chỉ súng vào đầu trên biển, theo cách nói của bà Đinh, phải nhanh chóng trở về để được an ủi. Vừa lúc trấn trên có một làng du lịch suối nước nóng, hàng năm khách đến du lịch khá đông, bà Đinh đã sắp xếp xong xuôi cho tụi Đinh Hạo, chỉ cần chờ cậu trở về.
Lần này Đinh Hạo về cùng Bạch Bân. Hai người xin nghỉ gần nửa tháng, chỉ dùng để về đi chơi, theo cách nói của Bạch Bân, bọn họ đang dùng thời gian nghỉ kết hôn.
Ông Bạch đến thăm bé Bạch Hạo, chân trước vừa tới thì chân sau bọn họ về, Bạch Bân không nói hai lời, ôm theo quà tặng và Đinh Hạo trực tiếp về nhà Đinh Hạo. Bạch Bân không cậy mình giàu có, vô cùng chú trọng giao lưu với người nhà Đinh Hạo, bây giờ đã có danh phận, càng không dám chậm trễ.
Mẹ Đinh vừa nghe tiếng chuông đã vội vàng ra mở cửa, đẩy cửa ra liền bị dọa nhảy dựng: “Bạch Bân về rồi à, đến đến đến, nhanh vào đi!”
Đinh Hạo đứng bên cạnh không vui: “Mẹ! Mẹ, con đứng ở đây này! Mẹ làm ơn cũng nhìn con một cái đi!”
Mẹ Đinh để bọn họ đi vào, vươn ngón tay chọc chọc trán Đinh Hạo, nở nụ cười: “Ai u, thế mà cũng ghen tị!” Cô hỏi Đinh Hạo một câu, không chú tâm nghe con mình than thở oán giận, toàn bộ lực chú ý đều đặt trên quần áo của Bạch Bân và Đinh Hạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-vung-trom/2848318/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.