Bạch Bân công tác bận rộn, ở một đêm lại rời đi. Đinh Hạo theo ông Bạch chơi cờ hai ngày, hiếm khi nổi hứng, tự mình đi lấy giấy bút viết vài tờ chữ to. Ông Bạch ở bên cạnh nhìn, tuy chữ viết không được như hồi trước, nhưng vẫn khen ngợi cậu vài câu. 
Đinh Hạo thuộc loại người mắng sẽ tiếp tục cố gắng, khen thì bỏ cuộc, nghe ông Bạch nói xong, tiếp theo chính là chữ sau không bằng chữ trước, cuối cùng chính mình cũng không viết nổi nữa. Ông Bạch ở bên cạnh nhìn, thấy cậu buồn bực thì bật cười, biết Đinh Hạo không thể ở nhà được nữa, liền bảo cậu về trấn ở vài ngày. 
“Về thăm bà nội con đi, ở đây chỉ có phá giấy thôi, đừng có chọc ông tức giận!” 
Đinh Hạo thu dọn hành lý tới nhà bà Đinh, ở thẳng đến tận ngày sinh nhật. 
Trong lúc đó, Đinh Hạo và yểng bé đã thành lập tình cảm cách mạng, thức ăn cho chim Bạch Bân để lại vô cùng hữu dụng. Mỗi ngày Đinh Hạo đổi một khẩu vị cho nó ăn, đôi khi còn cầm theo ***g sắt mang nó ra ngoài chi. Cửa hàng đậu rang cách không quá xa, buổi sáng đi bộ qua đó, cùng bà Đinh đi chợ sớm hơn một chút, thuận tiện lấy một phần đậu rang cho yểng nhỏ. 
Chân lý cuộc đời của vật nhỏ bị đảo điên, hóa ra đậu rang không phải chỉ giữa tháng mới có thể ăn! Hóa ra đậu rang có thể ăn mỗi ngày!! Hiện tại nó vô cùng mừng rỡ bám theo Đinh Hạo, không có việc gì liền quấn quít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-vung-trom/2848257/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.