Bệnh viện…
Nó vừa mới tỉnh sau tai nạn. nó không chết…Không rời khỏi thế giới này như mọi người ở nhà vẫn nghĩ…
Đau… Đầu đau quá…Nó mở mắt, nhìn xung quanh…Đây là đâu?
- Cháu đã tỉnh rồi à? Cháu thấy trong người thế nào? Đau ở đâu?- Giọngmột người phụ nữ cất lên hiền từ. Người đạn bà có khuôn mặt phúc hậu.Người sau này là mẹ nó- Mẹ nuôi.
- Đây là đâu?- Nó hỏi, thều thào.
- Đây là bệnh viện. Ta xin lỗi xe ta đã va phải cháu. Cháu không saochứ? - Một người đàn ông lên tiếng. Ông ta đứng cạnh người đàn bà lúcnãy. Đây là người sẽ trở thành ba nó.
- Tai nạn? Sao cháu không nhớ gì hết vậy? – Nó ôm đầu, mặt hiện rõ sự đau đớn.
- Cháu làm sao thế? Cháu đưa bác số điện thoại gia đình để bác liên lạcđược không?- Người phụ nữ hốt hoảng nhìn vẻ mặt đau đớn của nó.
- Đau.. đau quá…gia đình…tôi là ai?...- nó ôm đầu nhìn người phụ nữ, ánh mắt vô hồn.
- Cháu… cháu sao thế? Gọi bác sĩ đi- Bà quay sang nói với người đàn ông đứng bên cạnh- Chồng bà.
Nó được đưa vào phòng chụp điện não đồ. Rồi đưa trở lại căn phòng lúc nãy. Vị bác sĩ già lên tiếng:
- Do anh hưởng của vụ tai nạn nên cô bé có một khối máu tụ trong não,dẫn đến hiện tượng mất trí nhớ. Nếu mổ lấy khối máu ra sẽ rất nguy hiểmđến tính mạng. mọi người nên cân nhắc.
- mất trí nhớ? Vậy tôi là ai? Tại sao lại thế? Nói cho tôi biết đi. TÔI LÀ AI?- Nó gào lên đau đớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-dau-chon-dau/27062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.