- Sakura. Có bao giờ em nghĩ chúng ta nên dừng cái trò chém giết này lại chưa?- Satomi hỏi khi Sakura đang hả hê vì thành quả của mình.
- Chị sao vậy? Sao lại hỏi thế? Em không biết nữa. Chị biết lí do vì sao em gia nhập tổ chức của chúng ta mà. Chị biết đúng không? Vậy thì sao?Với em thì từ bỏ hay tiếp tục cũng như nhau cả thôi. Còn chị? Chị nghĩthế nào?
- Chị hiểu vì sao 2 đứa gia nhập tổ chức. Vì chị. Chị biết 2 đứa luôn lo lắng cho chị. chị hiểu điều đó mà. Nhưng… Đôi khi chị nghĩ điều này cóthật sự tốt cho 2 đứa không? Chị làm thế vì chị có lí do đặc biệt. Hẳn 2 đứa biết. Còn 2 đứa… Sakura…Đã khi nào em suy nghĩ tại sao em làm nhưthế chưa? Em có từng nghĩ em trước đây và em bây giờ nó khác nhau nhưthế nào chưa? Còn Haya nữa…
- Em không muốn nghĩ nhiều thế. Em và Haya như nhau thôi. Đều muốn ở bên chị. bọn em đâu sợ nguy hiểm. nếu sợ thì đã không tham gia.Chị đừng nói nữa. Đừng nghĩ vì chị mà bọn em trở nên thế này. Cứ nghĩ vì chị mà bọnem sống có ý nghĩa hơn đi.
- Được rồi. chị xin lỗi. Chị không nói thế nữa.
- Hai người này giờ này mà còn nói những chuyện ấy hả? Nguy hiểm chếtngười đến nơi mà còn nói chuyện này được.- Minh cắt ngang cuộc tròchuyện của hai đứa. Không hiểu sao khi nghe những lời Sakura vừa nói với cô em gái mình, Minh bỗng dưng cảm thấy cô bé Sakura kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-dau-chon-dau/1955933/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.