Editor: Sel
Màu đen đặc quánh bao quanh hai người.
Đêm nay nhiều mây, ánh trăng mỏng manh bị mây dày che khuất, không có chút ánh sáng nào rọi xuống.
Bạch Nhụy Ngâm ngơ ngác nhìn Thẩm Quang Khải, không dám tin vào tai mình.
Anh nói rằng anh chấp nhận thua.
Thẩm Quang Khải thấy Bạch Nhụy Ngâm im lặng, đột nhiên giơ tay ôm cô vào lòng.
Đó là một cái ôm rất dịu dàng, nhẹ nhàng như thể sợ cô vỡ tan.
Không chỉ Bạch Nhụy Ngâm đang phân vân.
Đêm nay, đối với Thẩm Quang Khải cũng là một đêm không ngủ.
Chăn gối dường như vẫn còn vương vấn mùi hương của cô, mới lúc trước thôi, họ còn quấn quýt bên nhau trong căn phòng này.
Nói là trừng phạt Bạch Nhụy Ngâm, nhưng cuối cùng lại thành ra tự trừng phạt mình.
Anh không kìm được, vào phòng tắm xả nước lạnh.
Nhưng ngọn lửa trong lòng càng cháy càng mạnh, chỉ cần nghĩ đến việc Bạch Nhụy Ngâm đang ở ngay gần mình, trong lòng anh đã thấy ngứa ngáy khó chịu.
Tắm như thế này không làm nguội, mà chỉ thêm dầu vào lửa.
Trằn trọc mãi, cuối cùng anh ngồi dậy, lặng lẽ bước đến cửa phòng Thẩm Tuyển Linh.
Anh chần chừ không làm bước tiếp theo, đứng yên ngoài cửa suốt bốn mươi tám phút.
Mỗi phút mỗi giây trong bốn mươi tám phút đó, trong đầu anh chỉ nghĩ đến Bạch Nhụy Ngâm.
Bạch Nhụy Ngâm như là dưỡng khí của anh, xa cô anh cảm thấy mình không thể thở nổi.
Vào giây cuối cùng của phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhuy-quang/3702941/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.