Minh Thành lái xe rời khỏi công ty, mới đi một đoạn đã thấy phía trước nhốn nháo, anh hơi nhướng người nhìn cho kĩ, trong đám đông kia nhận ra một bóng lưng nhỏ nhắn vô cùng quen thuộc, anh vội vã phanh thắng, mở dây an toàn.
" Chuyện gì vậy anh Thành?"
Ngọc Mai cũng đi cùng anh, cô cất tiếng hỏi nhưng Minh Thành không đáp lại, anh đã bước xuống xe thẳng tiến về phía trước, cô cũng nhận ra Thanh Tú đang quỳ giữa đường ôm ai đó, cô lật đật mở cửa xe chạy theo anh.
Trước mặt hai người là cảnh tượng rất hỗn loạn, giao thông vì vậy mà cũng kẹt cứng, Minh Thành chạy nhanh đến chỗ Thanh Tú, vừa lúc bắt gặp người đàn ông trong vòng tay cô chính là Trần Nam, khắp đầu anh chỉ toàn một màu đỏ của máu.
" Tú, Tú... chuyện gì vậy?"
Thanh Tú nghe giọng của Minh Thành thì ngẩng đầu lên, lúc đó anh nhìn thấy một đôi mắt ngập đầy nước cùng hoang mang, sợ hãi tột độ.
" Tai... nạn... là..tai..". Thanh Tú lắp bắp nói không nên lời, nước mắt vẫn chảy như mưa.
" Bình tĩnh.. em bình tĩnh, để anh gọi xe cứu thương".
" Ôi chuyện gì thế này".
Ngọc Mai hét lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, nhìn thấy máu tay chân cô cũng bủn rủn đứng không nổi.
Minh Thành gọi xe cứu thương mà mắt thì liên tục đảo xuống nhìn Thanh Tú, anh lấy bàn tay còn lại vỗ vỗ lên vai cô an ủi.
" Bình tĩnh, đừng hoảng sợ... xe cứu thương đến ngay".
Thanh Tú cố hít một hơi thật sâu, nếu không cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/1211973/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.