Trần Nam sau khi đưa Thanh Tú về khu chung cư thì lái xe về biệt thự của mình, bà Dung đã ngồi đợi sẵn anh từ sáng sớm, không nói ra cũng biết bà đang tức giận đến nhường nào. Vừa vào phòng khách đã thấy nét mặt bà hằm hằm nhìn mình, như thể chỉ muốn băm vằm anh ra ngay tức khắc.
" Mẹ". Trần Nam cất tiếng chào.
" Anh còn coi tôi là mẹ nữa ư?"
Trần Nam bước lại bàn ngồi đối diện với bà, khuôn mặt anh vẫn trầm tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.
" Mẹ muốn nói với con điều gì?"
Trần Nam đâu kém thông minh đến nỗi không biết bà đến là vì chuyện anh hủy hôn với Ái Lệ, nhưng vấn đề đó anh đã giải quyết rõ ràng với nhà họ Châu rồi.
Nhìn thấy khuôn mặt anh lạnh lẽo ngồi đó thì mắt bà Dung tối sầm lại
bà muốn mắng, muốn chửi, thậm chí muốn cào cấu đứa con trai này ra cho hả giận, nhưng... bây giờ sự việc đã không thể cứu vãn được, bà đưa ánh mắt đầy bất mãn về phía anh.
" Trần Nam, trước khi bố con mất, con đã hứa với ông ấy điều gì, đến một lời hứa cho người đã khuất con cũng không thực hiện được ư?"
Khuôn mặt bà Dung hiện rõ vẻ thất vọng, vợ chồng bà đã mang ơn bên gia đình bên đó như thế nào, bao nhiêu tiền bạc cũng không thể đền đáp được, chỉ hi vọng một điều duy nhất là cái hôn sự kia.. ai ngờ con trai bà lại lật ngược một cú như vậy.
Trần Nam im lặng, từ đáy lòng anh cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-xin-loi-em-hom-nay-toi-khong-co-hung/1211972/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.