Nhìn đến cánh tay sưng đỏ còn có chút bầm tím của JaeJoong, YoonHo vươn tay nắm lấy, nhưng JaeJoong lại rút về. Lùi người về phía sau, vẻ mặt đề phòng, nhớ đến các thể loại hành vi ‘bất lương’ của con người trước mặt, JaeJoong vô thức nắm chặt cổ áo, giống như sắp bị xâm phạm đến nơi. Sau đó JaeJoong đáng yêu của chúng ta lại bắt đầu nói lắp một cách vô cùng mất hình tượng.
“Anh… anh… biến thái nhà anh muốn gì? Nói cho anh biết, đây.. đây là bệnh viện. Anh không được làm bậy.. Nếu anh lại đây, tôi… tôi sẽ kêu lên cho coi!” Sặc, tác giả không nhịn nổi cười, lời thoại trong phim truyền hình dài tập sao lại từ miệng Kim JaeJoong mà ra chứ.
Trước phản ứng của JaeJoong, YoonHo đầu tiên là ngây ra một lúc, sau đó chớp mắt biến thành vẻ mặt sắc lang. Chính là JaeJoong không có nhìn thấy tia đùa giỡn trong mắt YoonHo.
“Tiểu mỹ nhân, chống cự vô ích thôi, ngoan ngoãn theo đại gia ta đi. Có kêu nữa cũng không ai để ý đến đâu.” Nói xong phối hợp cười lên hai tiếng đầy âm hiểm, rồi vươn tay về phía JaeJoong.
Câu thoại này cũng quen à nha. Hai người này chắc hay xem phim truyền hình dài tập trên TV lắm =.=
“A! Biến thái! Anh… anh.. biến ngay cho tôi!” Thấy YoonHo càng ngày càng áp sát, JaeJoong nhắm chặt mắt xua tay.
......
Chính là đợi nửa ngày cũng không có động tĩnh gì. Chỉ thấy cánh tay mình bị kéo qua. Hình như có gì đó được thoa lên, mát lạnh, sau đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-ngay-tuoi-tre/2231266/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.