Cốc! Cốc!
Tiếng gõ cửa phòng vừa vang lên, Tiểu Thiên còn chưa kịp chạy ra mở cửa thì đã thấy ba người kìa mặt phơi phới như tiết trời đầu mùa xuân bước vào, trên tay anh Tử Hoàng còn cầm một khay thức ăn cực lớn, cười hề hề nói
- Thiên Thiên! Nhờ em chăm sóc cậu ấy nhé, mấy ngày hôm nay cậu ấy cứ nhất quyết ăn thức ăn tiện lợi cho nên không đủ sức, anh mua sẵn suất ăn dành cho hai người rồi, cứ ăn thoải mái, thuốc thì ở trên bàn học của Mạnh Nghiêm đó, bọn anh không làm phiền hai người nữa nha
Mặc Yên : " Đúng rồi, hai người các cậu đã hiểu rõ nhau rồi thì cũng nên ở cạnh nhau cho tăng thêm tình cảm, bà đây mấy ngày nay chăm sóc tên ôn thần này sắp mệt đến chết rồi. Chị mày phải quay về phòng dưỡng lại nhan sắc đã, mọi chuyện giao cho em đó. Bye bye"
Hoắc Đông cũng tiếp lời " Tiểu Thiên, anh và A Hoàng tạm thời mượn phòng em đêm này nhé. Cảm ơn"
Ba người này nói xong mục đích của mình liền cười lớn, kéo nhau chạy ra khỏi phòng, trả lại sự yên tĩnh như ban nãy, để lại Lục Tiểu Thiên vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Mạnh Nghiêm tốt bụng nhắc nhở cậu
- Thiên Thiên! Anh đói, em định để người yêu của mình chết vì đói hả?
Cậu vì câu nói này của anh thì hồn liền nhập trở về, lúng túng đưa khay thức ăn đến chỗ anh, lại gãi đầu nói
- Thức...thức ăn của anh đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-thang-nam-binh-yen/2314353/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.