Mọi chuyện được giải quyết êm xuôi, ba người Cố Triển Phi, Hựu Trí cùng Bối Y Tường di chuyển đến bệnh viện. Tại phòng bệnh của Trì Lạc, Hứa Dĩ Tranh vẫn đang túc trực 24/7. Mặc dù bây giờ đã hơn một giờ sáng nhưng anh ta chẳng có dấu hiệu gì là buồn ngủ, ngược lại còn có vẻ lo lắng nhiều hơn.
Bối Y Tường nhìn anh ta như thế thì lại chẳng nhịn được mà cười ha hả:"Xem kìa xem kìa, cậu đang chăm sóc vợ đấy à? Hay là con trai? Trời ơi, sao lại tận tâm chu đáo như thế."
Nghe được lời nói không phải của hắn ta, Cố Triển Phi liếc sang nhìn hắn. Hứa Dĩ Tranh lắc đầu, khoanh tay lên tiếng:"Đây là vợ của bạn thân nên suy ra cũng là bạn thân của tôi, bởi vậy nên tôi phải chăm sóc cậu ấy thật tốt, với cả, tôi còn nhiều chuyện cần nhờ đến Triển Phi Phi lắm."
Bối Y Tường hăng say chọc ghẹo Hứa Dĩ Tranh đến mức quên mất rằng vẫn còn có một người khác ở đây và từ đầu chí cuối người ấy chưa từng lên tiếng bất kỳ một lần nào.
Cố Triển Phi bước lên vỗ vai Hứa Dĩ Tranh, anh ta dường như hiểu được ý của anh liền ngưng trò chuyện với Bối Y Tường, tiến đến nơi Hựu Trí đang đứng. Bối Y Tường chẳng hiểu tại sao đang nói dở anh ta lại bỏ đi nên định đi theo thì bị Cố Triển Phi níu lại.
Hứa Dĩ Tranh gãi đầu đứng trước mặt Hựu Trí, cậu ngẩng đầu nhìn thấy anh ta thì nhíu mày:"Anh qua đây làm cái gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-duong-cung-chi-ton/3002177/chuong-87.html