Cơ thể không còn ở không gian hầm cầu chật hẹp mà là một vườn rau trống trải với vài đám cỏ dại mọc lưa thưa trên đó.
Nguyên Gia Khánh đè xuống kinh ngạc trong lòng, tiếp tục đánh giá nơi này.
Bên cạnh vườn rau là một sườn núi nhỏ, cây cối cao lớn chằng chịt rậm rạp che kín núi nhỏ, một cổ xanh biếc khiến cho người tinh thần sảng khoái, từ trên sườn núi chảy xuống một dòng sông nhỏ.
Nước trong sông rất trong, trong veo đến Nguyên Gia Khánh cách một khoảng cách cũng có thể thấy rõ tảng đá dưới đáy nước, một bên khác vườn rau là mấy gian nhà trúc hết sức đẹp đẽ.
"Thế nào, nơi này đẹp không!"
Giọng nói non nớt mùi sữa từ phía sau cậu vang lên, lúc này Nguyên Gia Khánh mới phát hiện hòn đá vốn nên ở trong lòng bàn tay cậu đã không thấy, cậu liền vội vàng xoay người quay đầu nhìn lại thì thấy một... Một con, chó robot điện tử ở vườn rau đang nói chuyện với cậu.
"Mày là... Hòn đá nhỏ?"
Chó điện tử không khống chế được lắc lắc cái đuôi máy móc sau lưng, mặc dù cái đuôi kia thoạt nhìn là kim loại chế tạo thế nhưng ngoài ý muốn lại mềm mại giống như đuôi của một con chó thực sự.
Chó điện tử chạy chậm đến phòng trúc, xem bộ dáng là vui đến quên cả trời đất, dành thời gian trả lời vấn đề của Nguyên Gia Khánh.
"Chính là tôi, cậu có thể gọi tôi là viên linh thạch cũng có thể gọi số hiệu của tôi là 345, cậu đi theo tôi."
Nguyên Gia Khánh đi theo vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/222008/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.