Chiếc xe đạp này cũng là mới mua, tuy là sản phẩm bình dân hơn 300 đồng, chiếc xe đạp bên cạnh không đẹp trai bằng xe trên núi nhưng cậu và Nguyên Gia Bảo vẫn như cũ thấy nó hiếm lạ ghê gớm.
Vì muốn về nhà nhanh để học nấu ăn nên Nguyên Gia Khánh đạp xe thật nhanh, chưa đầy hai mươi phút đã chạy vào thị trấn, mua hạt thông trong khu bán hạt của một siêu thị với giá ba mươi lăm đồng.
Nguyên Gia Khánh nhìn gói hạt thông nhỏ trong tay, trong lòng chợt nhức nhói.
Nhưng khi cậu chuẩn bị đạp xe về nhà, một bà cô tiện tay nhét tờ rơi vào trong ngực cậu, nhét xong thì đi.
Nguyên Gia Khánh nhẹ nhàng lắc đầu, bây giờ mức sống đã cao thì cuộc sống của mọi người ngày càng tốt hơn, nhưng một số người già vẫn không chịu ngồi yên sẽ đi tìm một số công việc như phát tờ rơi.
Cậu thường ném trực tiếp tờ rơi vào thùng rác sau khi nhận được, bởi vì những tờ rơi đó không có gì hơn chính là...
"Để chữa vô sinh, bạn hãy đến một bệnh viện nào đó."
"Đi tiểu thường xuyên và đi tiểu gấp, vấn đề của nam giới, chúng tôi chuyên nghiệp hơn."
"Mua xe second-hand, mời đến..."
Tất cả đều là quảng cáo, không có gì khác.
Động tác Nguyên Gia Khánh thành thạo ném tờ rơi vào thùng rác, không ngờ tới một trận gió chợt thổi lên, tờ rơi không kịp ném vào, cậu đành phải xuống xe nhặt lên.
Lúc nhặt lên, con mắt thuận tiện nhìn lướt qua tờ rơi, khi nhìn thấy tiêu đề tuyên truyền trên tờ rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108477/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.