Trong guồng quay của định mệnh, chỉ cần một sợi tơ khẽ rung, dòng đời liền đổi hướng. Có lẽ, chỉ cần thay một đường dọc của tấm vải, hoa văn số phận được dệt nên cũng sẽ mang sắc thái hoàn toàn khác.
Vậy thì, hãy để chúng ta trở về nơi khởi đầu của câu chuyện, chạm khẽ vào một điểm rẽ, để thế giới chạy theo một khả năng khác.
Suỵt — nếu như...
Nếu như khi đó, cô ấy chỉ ngủ thêm một lát nữa.
...
Charoline mở mắt trong cơn ngái ngủ. Đêm qua mừng sinh nhật nên lỡ thức quá khuya, cảm giác như vừa chợp mắt đã bị chuông báo thức kéo dậy. Cô vội vàng rửa mặt, bắt xe, làm thủ tục, rồi ngồi trong phòng chờ sân bay ăn vội bữa sáng. Cơn buồn ngủ chẳng chịu buông tha, Charoline ôm cây vĩ cầm trong lòng, gục xuống đánh một giấc ngắn.
À... giấc mơ thật đẹp.
Trong mơ, cái gì cũng có, thậm chí cả Paganini.
Nhưng khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt cô là một cảnh tượng khiến người ta chết điếng.
Một lò sưởi không phải để trang trí, một chiếc sofa cổ điển, tấm rèm nặng nề, tường treo đầy tranh sơn dầu... Charoline sững người mất một lúc rồi bật dậy khỏi ghế.
Khoan đã, chẳng phải cô đang ngồi đợi chuyến bay đến Genoa sao? Tại thành phố mà cô sắp đến để tham dự cuộc thi vĩ cầm quốc tế mang tên thần tượng của mình ấy? Theo kế hoạch là chỉ cần lên máy bay, "vèo" một cái là đến Ý rồi mà.
Thế nhưng căn phòng này là sao đây? Một phong cách trang trí như bước ra từ thế kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-choi-dan-va-noi-loi-yeu-cung-liszt/4690043/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.