Lấy "Những người Thanh Giáo" của Bellini làm chủ đề cho buổi hòa nhạc, Charoline không khỏi rùng mình. Một luồng điện tê dại lan dọc từ chân lên đến tận đầu ngón tay, rồi dâng thẳng lên da đầu.
Cảm giác đó như lần đầu cô mất đi tiếng nói, một sự choáng ngợp tràn ngập trong lồng ngực, rồi vỡ ra thành thứ xúc động và chờ mong khó lòng kìm nén.
Là Hexameron, là Biến tấu 'Sáu ngày Sáng Thế' — màn "đấu đàn" huyền thoại nhất của thế kỷ XIX!
Charoline nhìn sang người yêu. Dù ánh nến yếu ớt cũng không thể giấu nổi ánh sáng lấp lánh trong mắt Liszt. Trong anh chẳng hề có chút lo lắng, chỉ có một niềm tự tin tràn trề, như thể ngón tay anh đã sẵn sàng gõ lên cả vũ trụ.
Phải rồi — anh chưa từng sợ hãi bất kỳ giai điệu hay đối thủ nào, vì với Liszt, cả thế giới đều nằm trong cây đàn dương cầm của anh.
"Thách thức này không nhỏ đâu, Franz." Charoline nắm lấy tay anh, mười ngón tay đan chặt, "Nhưng em rất mong chờ đấy. Dù sao lần này 'người tham gia đông hơn rồi', anh chắc sẽ lại viết ra những giai điệu khiến người ta kinh ngạc, đúng không?"
Liszt mỉm cười, ôm lấy cô rồi nhấc bổng lên, xoay một vòng tràn đầy yêu thương.
Anh nâng cô lên cao, trong vòng tay rắn rỏi ấy, cô như Beatrice của anh, là tia sáng duy nhất dẫn đường trong thế giới sơ khai hỗn độn.
*
Năm mới vừa bắt đầu, giới âm nhạc Paris đã sôi sục trở lại với bầu không khí rực rỡ nhất. Sau buổi hòa nhạc tại salon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-choi-dan-va-noi-loi-yeu-cung-liszt/4690034/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.