Một khi Charoline quyết tâm quét sạch toàn bộ thuốc lá trong nhà Liszt, cô đại khái cũng biết đây sẽ là một cuộc chiến giằng co kéo dài. Nhưng đấu trí đấu dũng với cơn nghiện thuốc của nghệ sĩ piano cũng thú vị lắm.
Cô chẳng hề ngạc nhiên khi sáng sớm hôm sau, vừa bước vào đã thấy Liszt—dù chưa khỏe hẳn—đã ngồi ngay ngắn trước cây đàn.
Luyện tập vào mỗi sáng là thói quen bất di bất dịch của nghệ sĩ piano này. Nó là quy tắc nghề nghiệp của anh, chẳng liên quan gì đến việc cơ thể có khỏe mạnh hay không. Tự giác đã khắc vào xương tủy anh rồi.
“Franz, nửa tiếng nữa anh phải về phòng nghỉ ngơi.”
Cô hoàn toàn hiểu ý anh. Chuyện tập đàn ấy à, một ngày không luyện thì mình biết, ba ngày không luyện thì khán giả biết.
Nhưng hiểu thì hiểu, cô vẫn sẽ nhắc anh nghỉ ngơi đầy đủ. Dù sao anh vẫn đang bị cảm.
Liszt dừng lại, cơn đau nhói bất chợt trong đầu khiến suy nghĩ anh trở nên mơ hồ. Anh đứng dậy, lấy hộp thuốc lá rồi với tay tìm bao diêm trên bàn.
Charoline sững người vì hành động này. Người này… đúng là phụ thuộc thuốc lá đến mức đáng sợ sao?
Trong cơn gấp gáp, cô nâng violin lên, kéo một đoạn ‘Serenade’—cố tình sai một nốt.
“Charoline, cô chơi sai nốt ở nhịp thứ hai rồi.”
Anh dừng động tác châm thuốc, nốt nhạc lạc điệu đó không thể trốn khỏi đôi tai nhạy bén của anh, anh lập tức lên tiếng nhắc nhở.
“Vậy sao?”
Thấy anh vẫn chưa chịu bỏ điếu thuốc xuống, Charoline tiếp tục chơi, lần này lại cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-choi-dan-va-noi-loi-yeu-cung-liszt/4689959/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.