Hai nhạc sĩ sau khi bị cơn mưa quét qua cuối cùng cũng về đến nhà trước khi lạnh cóng đến phát run. Charoline dặn bà Streep chuẩn bị nước nóng thật nhanh, lấy sẵn trứng gà và gừng, sau đó lập tức về phòng thay đồ.
Thời tiết âm u cộng thêm cơn mưa càng khiến cái lạnh trở nên cắt da cắt thịt. Dù đã thay đồ, Charoline vẫn cảm thấy chưa đủ, hơi lạnh ẩm ướt bám vào da thịt, có lau khô đi nữa cũng không tan biến.
Xem ra vẫn cần dùng nước ấm lau qua một lượt để cơ thể ấm lên.
Ôi, thật nhớ hệ thống nước nóng 24/7 của thế kỷ XXI!
Cầm một chiếc khăn dài mới để lau tóc, Charoline đi ra phòng khách xem nước nóng đã được mang lên chưa. Cô vừa bước vào thì thấy Liszt đã thay bộ đồ đen ướt sũng, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi dày, ngồi trên sofa với mái tóc còn ướt sũng.
Với thị lực tốt của mình, cô thề rằng vừa rồi cô còn thấy những giọt nước lăn dài xuống từ những lọn tóc vàng sẫm kia.
“Liszt, mau lau khô tóc đi, cứ để vậy là dễ cảm lạnh lắm!”
“Tôi thấy cũng không sao, chắc không còn nhiều nước đâu.”
“Một người mới khỏi bệnh không lâu thì không có lý do gì để không tự chăm sóc bản thân cả. Nếu không ngại, dùng cái này đi.”
Tóc cô trước khi thay đồ đã lau qua một lần, nên chiếc khăn này vẫn còn khô ráo.
Nghe ra sự kiên quyết trong giọng nói của Charoline, Liszt chỉ mỉm cười nhận lấy sự quan tâm của cô, rồi tùy tiện chà lên tóc mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-choi-dan-va-noi-loi-yeu-cung-liszt/4689958/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.