Lần này Tuân Lan có chuẩn bị, khi bàn tay Kỳ Niên lại ấn lên lần nữa, cậu chỉ hơi run một chút rồi kìm lại.
Sau khi An Thành để cho Trần Thiệu Nguyên nhận ra được mình là đàn ông, Tuân Lan thực hiện theo cốt truyện tiếp theo. Mu bàn tay cậu trượt xuống dọc theo sườn mặt anh, phớt qua khóe môi anh rồi dùng đầu ngón tay nâng cằm Kỳ Niên lên.
Kỳ Niên đi theo hành động này mà ngước mắt nhìn lại.
Giờ phút này Kỳ Niên đã xuất diễn, anh nhìn không phải An Thành, mà là Tuân Lan.
Trong mắt Kỳ Niên có chút mờ mịt, anh bị làm sao thế này? Tại sao lại có cảm giác kỳ lạ như vậy?
Anh không thể hoàn toàn tập trung vào trên kịch bản, anh luôn không kìm được nhìn vào đôi môi Tuân Lan, hoặc là eo bụng được áo che khuất. Lòng bàn tay còn có thể cảm nhận được sự rung động rất nhỏ truyền đến khi Tuân Lan nói chuyện và sự lên xuống nho nhỏ khi cậu hít thở.
Khi Tuân Lan đến gần hơn, anh còn có thể ngửi thấy mùi dầu gội trên tóc Tuân Lan, đó là hương cỏ xanh tươi mát.
Tất cả những điều này đều khiến Kỳ Niên cảm thấy chúng nó càng hấp dẫn hơn nhiều so với kịch bản phim trước mặt.
Và cách một khoảng cách nhỏ còn lại, mắt thấy sắp chạm môi Kỳ Niên, Tuân Lan dừng lại.
Bởi vì do tư thế, cậu từ trên cao nhìn xuống Kỳ Niên, ở khoảng cách gần như thế, cậu nhìn thấy rõ ràng chính mình trong mắt Kỳ Niên.
Họ cách nhau rất gần, hô hấp hòa quyện, Tuân Lan đột nhiên quên mất tiếp theo phải làm gì mà chỉ ngơ ngác nhìn đôi mắt Kỳ Niên. Kỳ Niên cũng bất động nhìn cậu, nhìn một cách chăm chú tựa như thành kính.
Dưới ngón tay là chiếc cằm ấm áp của Kỳ Niên, Tuân Lan vô thức vuốt ve hai cái, suy nghĩ dao động sâu xa, hôm nay cậu mới phát hiện lông mi của Kỳ Niên dài như vậy, màu môi dường như cũng khỏe mạnh hơn lúc trước.
Kì lạ, cậu chú ý đến những điều này làm gì...
Khi bầu không khí kì lạ đang âm thầm lưu chuyển, Lưu Phi đột nhiên đẩy cửa đi vào: "A Niên —"
Tuân Lan và Kỳ Niên cùng quay đầu lại, Lưu Phi đứng đơ tại chỗ, ngây ngốc nhìn bọn họ.
Hai bên anh nhìn tôi tôi nhìn anh, sau đó Lưu Phi úi một tiếng, che mắt lại xoay người vừa vẫy tay vừa đóng cửa lại: "Hai người cứ tiếp tục, hai người tiếp tục đi ha!"
Tuân Lan nhìn tư thế mờ ám giữa mình và Kỳ Niên, cậu vội vàng đứng dậy lùi lại, nói với với cửa: "Anh quay lại!"
Kỳ Niên thẳng người dậy, ngồi thẳng dựa vào ghế sofa.
Cửa lại lặng lẽ mở ra, Lưu Phi cẩn thận thò đầu vào, cười gượng giải thích: "Cửa này không đóng, tôi thấy ánh đèn chiếu ra, còn tưởng rằng A Niên có chuyện gì, cho nên..."
Cho nên sang đây xem sao, không ngờ nhìn thấy ngay hình ảnh k.ích thích như vậy.
Tuân Lan biết Lưu Phi hiểu lầm, thái độ vô cùng bình thản, nhưng kì thực cũng không mấy tự tin nói: "Tôi và Kỳ Niên đang đối diễn, anh chạy làm gì."
Lưu Phi nhìn Kỳ Niên, "Đối diễn?"
Bàn tay Kỳ Niên đặt trên đầu gối hơi nhích một tí, gật đầu: "Ừm..." Chỉ vào kịch bản đặt bên ghế sofa để chứng minh trong sạch.
Ánh mắt Lưu Phi nghi ngờ quét tới quét lui giữa hai người, nhìn đứng đắn thế chứ lị, nhưng hắn chỉ cảm thấy kỳ quái, hắn nói: "Vậy hai người còn tiếp tục không, tôi đi ra ngoài."
Tuân Lan cũng cầm kịch bản của mình lên nói với Kỳ Niên: "Tôi cảm thấy trạng thái của mình hôm nay không tốt lắm, không thì hôm khác chúng ta lại đối diễn nhé?"
Kỳ Niên cũng cảm thấy trạng thái của mình không đúng, bèn nói: "Được, hôm khác đi."
Tuân Lan trở về phòng mình, sau khi đóng cửa lại, cậu đứng ở bên cửa không nhúc nhích, cúi đầu nhìn xuống bụng dưới, trong mắt có chút hoang mang.
Theo cách hiểu của Tuân Lan, loại chuyện có phản ứng khi bị ai đó chạm vào là phản ứng sin.h lý rất bình thường, nhưng khi nhìn vào đôi mắt và môi của một người, thế mà cũng sẽ sinh ra cảm giác này sao?
Tuân Lan, mày không bình thường...
Đêm nay, mãi cho đến khi ngủ thiếp đi, trong đầu Tuân Lan toàn là ánh mắt Kỳ Niên đang chăm chú nhìn cậu.
Tuân Lan ở lại chỗ Kỳ Niên thêm vài ngày, nhưng cả hai đều không ai chủ động đề cập đến chuyện hẹn ngày khác lại đối diễn này.
Nhưng Tuân Lan phát hiện, dường như kể từ đêm đó, thỉnh thoảng vẻ mặt Kỳ Niên sẽ xuất hiện một vẻ bối rối, như thể đang rối rắm bởi một vấn đề lớn nào đó trong cuộc sống.
Tuân Lan hỏi: "A Niên, có chuyện gì vậy?"
Kỳ Niên chỉ nhìn cậu rồi lắc đầu, nói không có gì, anh có một vấn đề cần suy nghĩ kỹ lại.
Lưu Phi bảo Tuân Lan không cần lo lắng cho Kỳ Niên, "Đôi khi cậu ấy gặp phải vấn đề không nghĩ thông được thì sẽ như vậy, đừng lo, cậu ấy sẽ tự tìm ra đáp án thôi."
Trước khi Tuân Lan chuyển mình về căn hộ, dường như Kỳ Niên cũng chưa nghĩ thông suốt vấn đề. Cậu tiếp tục giảm cân theo chuyên gia dinh dưỡng sắp xếp, cuối cùng khi cậu giảm xuống được 30 cân, cũng đã không còn lâu trước khi <Dung Trang> khởi quay.
Tuân Lan đã bay đến địa điểm quay phim của đoàn làm phim trước một tuần để tham gia thảo luận kịch bản. Kỳ Niên đến muộn hơn cậu một chút, phòng hai người ở đối diện nhau.
Tuân Lan là hậu bối, đạo diễn Phù đưa theo Tuân Lan đến gõ cửa phòng Kỳ Niên và giới thiệu hai người với nhau.
Phù Tân Lập biết hotsearch phản lưới nhà trước đó, lúc này liền cười hỏi: "Sao lúc đó hai người các cậu sao lại bị người ta chụp được những bức ảnh đó vậy?"
Tuân Lan nói với vẻ mặt không chút thay đổi: "Lúc đó tôi đi giày cao gót, bị trật chân, anh Kỳ thấy tôi đi đường khó khăn nên tốt bụng đỡ tôi lên xe."
Phù Tân Lập thật ra hơi ngạc nhiên, đây không phải là lần đầu tiên ông và Kỳ Niên hợp tác, tự nhiên biết tính tình Kỳ Niên lạnh lùng đến mức nào, thật sự không thể tưởng tượng được anh thế mà cũng có lúc nhiệt tình như vậy.
"Về sau hai cậu sẽ ở đối diện nhau, thời điểm hai cậu đối diễn cũng nhiều, giao tiếp riêng tư nhiều hơn, nhân lúc còn sớm làm quen với nhau đi nhé." Phù Tân Lập nói.
Tuân Lan và Kỳ Niên, hai tên giả vờ không quen biết nhau cùng gật đầu.
Vào này đọc kịch bản, hai diễn viên chính Tuân Lan và Kỳ Niên ngồi cùng nhau.
Phù Tân Lập theo lời thoại với các diễn viên, khi đi đến đoạn Tuân Lan và Kỳ Niên đối diễn ngày đó. Tuân Lan đang chống cằm, cậu vô thức nghiêng đầu nhìn thoáng sang Kỳ Niên bên cạnh.
Kỳ Niên dựa lưng vào ghế, cũng tình cờ ngước mắt nhìn qua, thế là hai người bắt gặp ánh mắt của nhau.
Nhìn nhau một giây, rồi sau đó mỗi người nhìn đi chỗ khác.
Buổi sáng đọc kịch bản kết thúc, Kỳ Niên đứng dậy, Tuân Lan ngồi trước anh cũng đứng dậy. Bởi vì đứng lên có hơi nhanh, đầu Tuân Lan lại hơi choáng váng.
Kỳ Niên kịp thời đỡ cậu, sau đó cho tay vào túi quần áo tìm kiếm, lấy ra hai viên đường glucose nhét vào tay cậu, "Ăn kẹo đi..."
Trong túi Tuân Lan thật ra có kẹo, cậu nhìn viên mà Kỳ Niên nhét cho cậu, cùng chung hãng cậu vẫn luôn ăn. Cậu sửng sốt một chút, đây là Kỳ Niên cố ý chuẩn bị vì cậu?
Kỳ Niên thấy Tuân Lan bất động, hỏi: "Xé được không?" Không xé được anh sẽ giúp.
Tuân Lan hoàn hồn, nói: "Có thể..."
Tuân Lan xé mở một viên cho vào miệng, rõ ràng viên đường không có vị ngọt gì, nhưng lúc này ăn vào lại cảm thấy còn ngọt ngào hơn trước.
Thật sự kì lạ mà, Tuân Lan bất giác suy nghĩ lại về cảm giác này, nhưng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của cậu.
Lúc ra ngoài ăn cơm, Tuân Lan thấy một nữ diễn viên nói với Kỳ Niên rằng hai ngày qua cô bị cảm, bị nhạt miệng, hỏi Kỳ Niên còn kẹo không?
Kỳ Niên nói: "Không còn..."
Nhưng sau bữa trưa, Kỳ Niên tìm thấy Tuân Lan, hỏi cậu: "Ăn xong kẹo chưa?"
Viên đường glucose Tuân Lan cũng không thể ăn nhiều, nhiều nhất là ăn một viên mỗi ngày, trước đó Kỳ Niên có cho cậu thêm một viên, trong túi của cậu cũng còn.
Nhưng không biết xuất phát từ tâm lý gì, Tuân Lan nói: "Ăn xong rồi, sao vậy?"
Kỳ Niên liền lấy ra thêm hai viên nữa từ trong túi rồi đưa cho cậu.
Tuân Lan nói: "Không phải anh nói đã hết rồi sao?"
"Người khác hỏi, đương nhiên không có." Kỳ Niên nói.
Tuân Lan ngơ ra một lát, "Trong túi anh còn bao nhiêu?"
Kỳ Niên liền kéo túi ra cho cậu xem, Tuân Lan nhìn một cái, còn tận hơn một chục cơ.
Người khác mang theo điện thoại khăn giấy trong túi, còn Kỳ Niên thì mang một túi kẹo.
Tuân Lan ngước mắt, mỉm cười hỏi: "Chuẩn bị cho tôi?"
Kỳ Niên gật đầu.
Khóe miệng Tuân Lan đột nhiên không nhịn được muốn nhếch lên.
Cảm giác này, nói như thế nào nhỉ, giống như được Kỳ Niên đút một ngụm mật ong vậy, đều ngọt ngào hơn tất cả kẹo cậu đã từng ăn trước kia.
Sau khi buổi thảo luận kịch bản kết thúc chính là nghi thức khởi động máy.
Vào ngày khai máy, Tuân Lan cần làm hai bộ tạo hình, một bộ nam và một bộ nữ, cuối cùng là mặc trang phục nam tham gia nghi thức khởi động máy.
Vào ngày hôm sau, phía Weibo chính thức của bộ phim điện ảnh <Dung Trang> đã phát bài Weibo tuyên truyền đầu tiên kể từ khi blog được lập tới giờ, hầu hết các bức ảnh kèm theo đều là ảnh chụp chung của nhà đầu tư, đạo diễn, biên kịch, diễn viên chính chính tại hiện trường nghi thức khởi động máy, nhưng bức ảnh ở giữa nhất lại là một poster nhân vật theo khuynh hướng cảm xúc tinh tế đẹp đẽ.
Nhân vật trong poster này bao gồm hai nhân vật, bên trái là một người phụ nữ trang điểm tinh xảo, bên phải là một người đàn ông mày kiếm tư thế oai hùng.
Bài Weibo tuyên truyền này tag từng diễn viên góp mặt, Tuân Lan được xếp đầu tiên.
Đây là thông báo chính thức.
Có thể nói Tuân Lan đã mai danh ẩn tích gần ba tháng với bên ngoài, các fan đã rất không nhìn thấy ảnh mới của Tuân Lan. Trước đây khá lâu đã có người đứng ra báo tin, nói Tuân Lan nhận bộ phim mới của đạo diễn lớn Phù Tân Lập, Kỳ Niên còn làm phụ cho cậu nữa.
Nhóm fan Lan lúc đó sôi nổi tỏ vẻ không có thông báo chính thức thì éo tin, nhưng vì người tung tin quá đáng tin cậy nên nhóm fan Lan có chút lo lắng, nhưng cũng thầm vui mừng.
Bây giờ nhìn thấy thông báo chính thức, nhóm fan Lan cũng không dè dặt nữa mà kích động như điên.
Tất nhiên, cũng có rất nhiều người thắc mắc, dẫu sao dù bây giờ Tuân Lan là gương mặt quen thuộc trong mắt rất nhiều người, nhưng thật sự chưa thấy cậu đóng bao nhiêu phim điện ảnh, hai bộ phim duy nhất từng góp mặt cũng là vai phụ, hiện tại còn chưa chiếu đâu.
Hơn nữa bộ phim này còn là đóng với Kỳ Niên, Kỳ Niên chính là người đã từng ba lần đạt giải Ảnh đế đấy, Tuân Lan có thể theo kịp nhịp diễn của đối phương không?
Tuy nhiên, duyên người qua đường hiện tại của Tuân Lan tốt đến mức gần như là người đứng đầu trong nước, vì vậy dù có nghi ngờ, nhưng giọng điệu trong lời nói cũng xem như rất nhẹ nhàng, không có bao nhiêu người chế giễu.
Về phần fans Kỳ Niên thì họ không có cảm xúc gì về việc Kỳ Niên có làm phụ cho người ta hay không, làm gì cũng được cả, miễn là anh của họ có thể sống động trước mặt họ là được. Điều duy nhất họ lo lắng là một bộ phim cũng phải được quay trong ít nhất vài tháng, liệu cơ thể Kỳ Niên có thể chịu được hay không.
Khi cộng đồng mạng đều đang thảo luận về bộ phim điện ảnh <Dung Trang>, một vài người dừng mắt thật lâu trên poster, sau đó đưa ra nghi ngờ mờ nhạt.
[ Chờ chút, mọi người không cảm thấy người phụ nữ trên poster này rất quen hả? ]
[ Tôi cũng cảm thấy vậy, hình như đã nhìn thấy ở đâu đó rồi. ]
[ Tới, cái cảm giác quen thuộc quỷ dị này lại đến nữa rồi! ]
[ Gương mặt này không phải là bạn gái Kỳ Niên ư? ]
[ Aiz, đù má, không đúng, người đàn ông và người phụ nữ trên tấm poster này sao trông giống như cùng một người vậy. ]
[ Là ý mà tôi hiểu đúng không? ]
Càng ngày càng có nhiều cư dân mạng phát hiện ra bí mật ẩn giấu trong poster, càng ngày càng có nhiều người gia nhập soi cùng mọi người, còn có người chuyên nghiệp chồng hai khuôn mặt lên nhau để so sánh, cuối cùng cho ra kết luận, người đàn ông trong poster này là Tuân Lan, người phụ nữ cũng là Tuân Lan nốt!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]