Sau khi học được cách bế em bé, Sơ Nguyệt bắt đầu nghĩ tên cho đứa nhỏ, không thể cứ gọi bé là "bé con" mãi được. Cuối cùng, trong đầu Sơ Nguyệt thoáng hiện lên hai chữ, buột miệng nói ra: Kỷ Vân Hy.
Ba người có mặt lập tức ngẩn người, theo phản xạ lặp lại một lần: "Cái gì?"
Sơ Nguyệt ngẩng đầu lên, nhìn về phía ông nội Đường, từng chữ rõ ràng phát ra: "Kỷ Vân Hy."
Lần này, không chỉ ông nội Đường nghe rõ, mà chị Cầm và ông nội Kỷ cũng nghe rất rõ ràng.
Ông nội Kỷ mặt mày tràn ngập niềm vui, phấn khích hỏi: "Đứa bé tên là Kỷ Vân Hy à?"
"Vâng". Sơ Nguyệt nhẹ nhàng đáp.
Gương mặt của ông nội Đường thoáng không vui, nhưng ông cũng biết đây là ý nguyện của Sơ Nguyệt nên không nói gì thêm. Thực ra, ông không hề muốn giao đứa nhỏ cho nhà họ Kỷ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, như vậy cũng tốt, ngoài việc đó ra, nhà họ Kỷ và nhà họ Đường cũng chẳng còn liên hệ gì nữa.
Một đứa bé có thể khiến đứa cháu ngốc của mình quay đầu lại, chuyện này đáng giá!
Đứa cháu ngốc của mình xứng đáng có được một người đàn ông thật lòng yêu thương, chứ không phải là loại tra nam như Kỷ Tồn.
Về phần đứa bé, tuy mang họ Kỷ, nhưng vẫn là chắt gái của Đường Thâm ông, ông cũng sẽ yêu thương đứa chắt này.
Sau khi nghe Sơ Nguyệt xác nhận, biểu cảm trên gương mặt ông nội Kỷ càng rạng rỡ hơn, nhưng niềm vui đó chỉ tồn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735690/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.