Sau khi bị Kỷ Tồn cúp máy, Hạ Tĩnh ném điện thoại qua một bên, vùi mặt vào gối khóc nức nở. Nhưng khóc được một lúc, cô ta đột nhiên ngồi dậy, cười nhếch mép.
Cô ta lấy khăn giấy ở đầu giường, lau sạch dấu vết nước mắt trên mặt, bắt đầu ngắm bộ móng tay mới làm, trên môi nở một nụ cười đầy đắc ý.
Quả nhiên, A Tồn vẫn còn quan tâm đến mình, màn kịch vừa rồi không uổng công diễn.
Mọi chuyện bắt đầu từ bệnh viện.
Khi Hạ Tĩnh khuyên Kỷ Tồn và ông cụ Kỷ trở về thăm Đường La, trong lòng cô ta đột nhiên dấy lên một cảm giác bất an, như thể có thứ gì đó sắp vượt khỏi tầm kiểm soát của mình, mà thứ cô lo lắng nhất chính là Kỷ Tồn.
Hạ Tĩnh thừa nhận có lẽ mình nghĩ quá nhiều, nhưng xa xui quỷ khiến, cô lại quyết định lén lút theo dõi Kỷ Tồn và ông Kỷ lên tầng ba. Để không bị phát hiện, cô phải bỏ tiền ra mua chiếc mũ từ một cô gái đi ngang qua, rồi ngồi xuống ghế dài ngoài cửa phòng phẫu thuật.
Khi nghe y tá nói sản phụ bị băng huyết, trong lòng Hạ Tĩnh thấy vô cùng khoái chí, thậm chí còn có một suy nghĩ độc ác. Tiện nhân Đường La kia mà c.h.ế.t luôn trên bàn mổ cùng với đứa con hoang của cô ta thì tốt biết bao.
Cô ngước lên nhìn Kỷ Tồn ở phía xa, thấy hắn khựng lại trong mặt ngạc nhiên. Thấy biểu tình đó của Kỷ Tồn, ánh mắt Hạ Tĩnh như bị tẩm độc, tim cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735688/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.