Sơ Nguyệt tưởng rằng sau khi khiến Kỷ Tồn bỏ đi, căn biệt thự sẽ được yên tĩnh một thời gian. Nhưng không ngờ, ngay ngày hôm sau, một vị khách không mời đã xuất hiện.
Trên sofa, Sơ Nguyệt và Hạ Tĩnh ngồi mỗi người một góc.
Sơ Nguyệt bảo chị Cầm mang trà đến, mỉm cười nhìn người phụ nữ khuôn mặt tinh tế, trang điểm đậm, ăn mặc diễm lệ trước mặt, lịch sự nói: "Mời cô Hạ dùng trà."
Hạ Tĩnh nâng cốc trà lên, khẽ đưa lên mũi ngửi, môi đỏ hơi hé mở, nhấp một ngụm, sau đó thay đổi sắc mặt, mạnh tay đặt cốc trà xuống bàn, khiến một ít nước trà tràn ra.
Ánh mắt sắc bén của cô ta chiếu thẳng vào Sơ Nguyệt: "Cô Đường, cả cô và tôi đều là người thông minh, cần gì phải vòng vo chứ?"
Sơ Nguyệt lạnh nhạt liếc qua chiếc bàn bị cô ta làm thành một đống hỗn độn, giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, sau đó thu ánh mắt lại, nhìn Hạ Tĩnh, thản nhiên hỏi lại: "Không biết cô Hạ nói vậy là có ý gì?"
"Đường La!" Hạ Tĩnh không còn giữ nổi vẻ điềm tĩnh trên khuôn mặt nữa, tức giận trừng mắt nhìn Sơ Nguyệt: "Đừng có giả ngây giả ngô với tôi! Đừng nghĩ rằng cô mang thai con của Kỷ Tồn thì có thể bước chân vào nhà họ Kỷ! Người mà Kỷ Tồn yêu là tôi, không phải cô!"
Hừm.
Sơ Nguyệt thầm cười lạnh trong lòng, thì ra đây chính là "bạch nguyệt quang" trong lòng tên tra nam đó?
Thật đáng để hắn tự mình nhìn lại!
Sơ Nguyệt khẽ nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735685/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.