Dưới sự dẫn dắt của Chử Tu Diễn, Sở Văn Lâm cũng thuần thục dần, ít nhất đã có thể thuận lợi bắn ra được mũi tên.
Khi y đang chuẩn bị xoay người nói lời cảm tạ, Chử Tu Diễn lại nhẹ giọng thở dài bên tai y một tiếng: “Nhìn bên kia.”
Sở Văn Lâm nhìn theo ánh mắt hắn, liền thấy không xa có một con thỏ xám đang nhảy nhót. Y lặng yên không một tiếng động cài tên kéo cung, nhìn chằm chằm vào nó, liền mạch lưu loát bắn tên ra, mũi tên xuyên phá không khí, thổi bay một sợi tóc bên tai y, y hết sức chuyên chú, lại không phát hiện khóe miệng Chử Tu Diễn đang ngậm cười nhàn nhạt nhìn y đầy chăm chú.
Mũi tên được bắn ra rất nhanh đã bắn trúng con thỏ xám kia, Sở Văn Lâm còn có chút cao hứng.
Y tiến tới xách tai con thỏ lên, phát hiện mũi tên chỉ bắn trúng đùi phải. Con thỏ lại như bị dọa ngây, cả khuôn mặt không có chút biểu tình, bị Sở Văn Lâm xách lên cũng không chút phản ứng, nhưng thoạt nhìn thật ra lại có chút đáng yêu.
“Con thỏ.” Sở Văn Lâm xách nó trở lại: “Nhìn còn sống được, không biết chân có thể chữa khỏi hay không.”
Chử Tu Diễn nhìn y, lấy một cái còi ngọc từ trong tay áo ra, đặt trên môi thổi lên một tiếng vô cùng bén nhọn.
Không bao lâu đã thấy Tranh Việt lại đây, Sở Văn Lâm nói thầm thì ra nó còn có loại tác dụng này.
Tranh Việt tiếp nhận con thỏ trong tay Sở Văn Lâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-an-com-mem-do/3420691/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.