Vào ngày nghỉ của thanh niên trí thức, buổi chiều mặt trời không còn quá mạnh nữa thì Mạnh Kiều mới đi ra khỏi cửa ký túc của thanh niên trí thức.
Xuyên qua bãi bồi rộng lớn đầy nắng, đi dọc theo con đường đá nhỏ rộng tầm hai mét, hai bên đường trồng rất nhiều lúa nước, trong không khí tràn đầy hương lúa.
Cô ấy hát thầm cả một đường, đi thẳng đến khu dân cư trong thôn. Cô ấy hỏi thăm mấy người đi đường mới tìm được ra nhà của Tô Dao.
Nhà của Tô Dao là một ngôi nhà đất mái ngói có sân trước sân sau điển hình của Bách Trượng Ao. Trong chuồng gà đặt trước cửa có nuôi không ít gà, cục ta cục tác kêu réo không ngừng.
Lúc cô ấy đang muốn gõ cửa thì lại có một bác gái khoảng chừng bốn mươi tuổi bước ra khỏi phòng. Bác gái tóc mai đã điểm bạc, xanh xao vàng vọt, nhìn qua rất tiều tụy.
Mạnh Kiều chào hỏi: “Thím ơi, cho cháu hỏi chị Dao có ở nhà không ạ?”
Mẹ Tô nhìn cô gái lạ lẫm trước mặt, dò xét trên dưới một lượt, dáng dấp cô gái này trắng nõn đẹp mắt, miệng nhỏ cười tủm tỉm, nhìn qua vô cùng dịu dàng.
Bà nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”
Mạnh Kiều đi thẳng vào vấn đề: “Cháu là thanh niên trí thức trong thôn, cùng lao động ở một chỗ với chị Dao nên có quen biết. Hôm nay muốn đến tìm chị ấy đi chơi.”
Nghe thấy là thanh niên trí thức trong thôn, trên mặt mẹ Tô lộ ý cười. Cùng nhau trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698293/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.