Ăn tết xong, Thẩm Yến nhờ vả quan hệ của đội trưởng Dương sắp xếp cho Mạnh Kiều một công việc.
Ngày ngày ở nhà cô đã sắp ngột ngạt chết rồi. Muốn tìm một công việc không phải làm nông và có một chút không gian cá nhân.
Cuối cùng cũng đã tìm được.
Có hai vị trí công việc cho cô lựa chọn: 1, nhân viên phụ trách vật tư. 2, giáo viên tiểu học.
Thẩm Yến đề xuất cô làm nhân viên phụ trách vật tư, nơi làm việc gần, ở phân đội sản xuất bên cạnh đại viện Trí Thanh, chủ yếu là quản lý và đăng ký tư liệu, công việc dễ làm, cũng không quá nhiều.
Cô có suy nghĩ một lúc, nhưng cô vẫn chọn làm giáo viên.
Nhân viên vật tư ngày nào cũng phải ở trong nhà kho, hình thức cũng gần như ở nhà, chỉ khác là đổi chỗ mà thôi.
Ngược lại làm giáo viên thì linh hoạt hơn nhiều.
Nguyên chủ là một người tốt nghiệp cấp ba, đủ tiêu chuẩn công việc này, còn nhờ vào quan hệ của đội trưởng Dương đi gặp mặt hiệu trưởng, làm một bài khảo sát kỹ năng là có thể thuận lợi trở thành giáo viên tiểu học.
Từ nhà đến trường tiểu học Khê Nam mất khoảng 40 phút đi bộ.
Mỗi ngày đi dạy có mười công điểm. Cô phụ trách số học và âm nhạc từ lớp ba đến lớp sáu, thỉnh thoảng còn phải dạy thay, môn số học ở những năm 70 tương đương với toán học.
Ngày hôm sau, hiếm khi cô dậy sớm mà khi trời chưa sáng.
Không thể ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698214/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.