Một ngày trước khi Thẩm Yến xuất phát, Mạnh Kiều đã chuẩn bị xong hành lý cho anh. Cô hận không thể đem tất cả những thứ có thể dùng được mang theo cho anh, nhưng sau đó nghĩ lại rằng muốn anh thuận lợi nhập cư trái phép đi vào thì cần phải mang theo phương tiện, cuối cùng lọc lại hành lý vào trong ba lô, bỏ dược phẩm vào, một ít quần áo, cùng đồ ăn,…
Kết quả là anh không chịu mang theo bất cứ thứ gì.
Chỉ có ba con đường để nhập cư trái phép đến Hương Thị: Thuyền phà, đi bộ hoặc bơi qua.
Thuyền phà rất nguy hiểm nguy cơ bị bắt cũng cao nhất.
Đi bộ thì phải vượt qua đường núi, bên đó có lưới sắt, sẽ có khuyển và đội tuần tra biên phòng.
Bơi qua thì suôn sẻ hơn một chút, có thể qua được đến ranh giới sông từ Bằng Loan đến Hương thị chỉ trong một giờ.
Anh có ý định bơi qua vào nửa đêm nên không mang theo bất cứ hành lý gì.
Anh đã quen với sông nước và trong mấy người đi cùng anh cũng đều là người có xuất thân từ ngư dân.
Việc chi tiêu ở Hương Thị không có dùng tiền giấy mà tiền tệ lưu thông cũng khác nhau. Thẩm Yến không có ý định lấy tiền theo, cầm đi cũng vô ích.
Mạnh Kiều rất nóng nảy do anh không mang theo bất cứ thứ gì, khi đi đến Hương Thị không có ai giúp đỡ còn chưa quen với cuộc sống nơi đó thì làm sao mà đặt chân lên được.
Cuối cùng, lấy ra thỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698210/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.