“Chị à, chị đúng là biết nói đùa mà.” Mạnh Kiều vừa cười, vừa uống nước ngọt, nhẹ nhàng nói.
“Em cũng phải mạo hiểm mới có được khoản tiền này, cũng vì gia đình có chút khó khăn, nên mới phải nhờ đến chồng. Dù có đi đến Hương Thị, thì người người đông đúc, cũng không biết tìm ở đâu, thôi vậy, e tự kiếm thử xem sao, cùng lắm thì bị lôi về thôi.”
Vừa nghe thấy thế, mắt chị lớn sáng rực lên, vội vàng nói: “45 vậy, không ai dẫn em, thì cũng uổng công thôi, dùi cui điện của đội tuần tra không phải là đồ chơi đâu, mỗi ngày đều có người muốn trốn qua đó đến mức bị đánh chết hoặc cũng bị chó cắn đến tàn phế, còn có cả người bị bắn chết nữa. Em vẫn chưa nhìn thấy mười mấy con chó săn to cắn người đến nỗi lòi cả ruột ra, ở đây chị đã gặp qua rất nhiều rồi, khoản phí này vẫn nên chi thì hơn.”
“20.” Mạnh Kiều quả quyết nói
Chị lớn lại nói: “Vậy làm sao mà được, người khác chị lấy 100, với em chị chỉ lấy 45 không thể bớt hơn được nữa.”
Mạnh Kiều đứng dậy, đặt chai nước ngọt về chỗ cũ, đội mũ, trong lòng nóng như lửa đốt, nhưng vẻ mặt lại thờ ơ như không lo lắng gì.
“Chị à, em không biết lời chị nói có phải là sự thật không, cũng không xác định được vị trí cụ thể của lỗ chui, vả lại em cũng không có nhiều tiền như vậy, nên đành thôi vậy.”
Chị lớn thấy cô chuẩn bị rời đi, liền nói: “Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698205/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.