Đợi hai người cùng tỉnh giấc, mặt trời đã lên cao rồi. A Văn nép cả đầu vào ***g ngực A Hổ, vừa mở mắt đã thấy cơ thể ngăm đen rắn chắc, y sợ tới mức giật mình ngẩng đầu, đúng lúc đỉnh đầu đập vào cằm A Hổ. Tức
khắc lão hổ gào một tiếng ‘Ahh’ rồi bụm cằm, A Văn lúng túng vội chống tay ngồi dậy coi xem chỗ bị va có làm sao không, chút cảm giác thẹn thùng cũng bị ném luôn ra sau đầu.
“Đau lắm không, ta, ta không chú ý…”
“Ưm…” Ảnh hưởng mà cú va để lại thực sự khá nặng nề, đôi mắt to tròn của hổ ta đã rớm nước, A Văn nhẹ nhàng xoa cằm A Hổ, y thấy hơi đau lòng bèn lại gần khẽ thổi một hơi, vẫn cảm giác như chưa đủ, hôn lên một cái, thầm thì an ủi,
“Không đau không đau…”
Đúng là A Hổ đã hết đau, đáy lòng thỏa mãn lắm, ngẫm nghĩ nếu A Văn có thể hôn thêm nhiều cái nữa, dù có bị va mấy bận cũng được.
A Văn thấy A Hổ bên này lại cười ngu si, chả biết hắn đang suy nghĩ gì, y chui về trong chăn bông, bấu chặt mép chăn, thò ra mỗi cái đầu, xê dịch mấy lần, cuối cùng vẫn đặt cằm lên bả vai dày rộng trần trụi của A Hổ. A Hổ hơi nghiêng người rồi kéo đối phương vào lòng mình, luồn tay vào mái tóc bóng mượt của A Văn, chải cho tới khi chúng tụ lại mới vắt ngang lên gối, sau đó bỗng cười hắc hắc, hắn cúi xuống kề sát gò má ửng đỏ của A Văn rồi thơm ‘chụt’ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ma-ta-rat-on-nhu/73356/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.