A Hổ nhìn vào mắt A Văn bằng vẻ say mê, không kìm chế nổi lại tiến thêm một bước nhỏ, cầm tay A Văn đặt lên ngực mình, cúi đầu ghé sát vào cổ A Văn, đầu mũi giật giật khẽ ngửi, si ngốc nói:
“A Văn…Ngươi thật thơm…”
Lúc này thân thể của A Văn và A Hổ đã quá gần kề, khó khăn lắm A Văn mới đặt chóp mũi lên bả vai A Hổ được, cả người bị hơi nóng hừng hực toả ra từ lão hổ vây quanh, bên tai là những lời thì thào và hơi thở nồng cháy, đã vài lần khiến trái tim y suýt nhảy ra khỏi ***g ngực.
Nhiệt huyết từ toàn thân A Văn dồn hết lên hai gò má, y dốc sức đẩy người cường tráng đằng trước ra, rồi đột nhiên quay lại đưa lưng về phía A Hổ, một tay nắm chặt bàn tay vừa bị A Hổ kìm giữ, y không ngăn được cơn run rẩy đang trào dâng.
A Hổ bị A Văn đẩy mạnh đến nỗi lảo đảo mấy bước, bỗng như mới tỉnh mộng khi nhận ra ***g ngực trống rỗng, còn hành động mình đã làm ban nãy.
“A A A A A Văn…Ta, ta không phải…Ta…” Đôi môi A Hổ run rẩy, hắn luống cuống, chính mình lại không kìm nổi đã làm chuyện khinh bạc kia lần nữa, A Hổ muốn đưa tay đặt lên vai A Văn, ánh nến chập chờn do bị gió sớm thổi qua, thấy rõ bờ vai A Văn chợt run rẩy, A Hổ rút bàn tay đã gần với tới về rồi nắm chặt thành đấm.
Rất lâu sau đó, trái tim đập kịch liệt của A Hổ dần bình ổn, hắn thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ma-ta-rat-on-nhu/73352/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.