Những kẻ từng hãm hại đều cầu xin tôi làm người.
Tác giả: Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu
???
Tháng tám là thời điểm nóng nực nhất ở Yến Kinh.
Trong một thôn nhỏ ở gần Yến Giao, hai bác gái, một trái một phải, kẹp Dung Tử Hàm ở giữa, bắt cậu nhìn hai con vịt ở trước mặt.
“Tiểu Dung, cháu kiểm tra xem có phải vịt nhà cô mắc bệnh rồi không. Từ lúc vịt nhà họ chạy qua đây thì vịt nhà cô không đẻ trứng nữa!”
“Có cái cớt! Vịt nhà bà như con phò ấy, thấy đực là quấn lên, liên quan gì đến cục cưng nhà tôi. Nhà bà mới bị bệnh, vịt nhà tôi sang ăn một bữa, sau khi trở về thì bắt đầu rụng lông.”
“Ôi giời ơi, tôi không sống nổi nữa, trước giờ chỉ sống nhờ vào tiền bán trứng vịt, giờ mắc bệnh hết rồi, sáu tháng cuối năm cả nhà chúng tôi từ già đến trẻ phải hít gió Tây Bắc mà sống thôi...” Bác gái đứng bên này vừa lau nước mắt một cái ngẩng lên đã bị bác gái bên kia “ Ôi...” một tiếng cắt ngang.
“Bà còn có lương tâm không! Nhà tôi chỉ còn lại vài con vịt đực lai giữ lại làm giống, giờ cũng sắp chết rồi! Sáu tháng cuối năm lấy đâu ra vịt con? Không cần đợi uống gió Tây Bắc, bây giờ tôi đưa theo mẹ già 80 tuổi cùng đi treo cổ ở cửa trưởng thôn!”
“Ôi mẹ ơi, con cũng không còn đường sống nữa rồi!”
Hai người bắt đầu giở trò ăn vạ, xung quanh lập tức có rất nhiều người trong thôn vây xem, nhất thời đều lắc đầu thở dài nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ke-tung-ham-hai-deu-van-xin-toi-lam-nguoi-toi-that-su-kho-qua-ma/927204/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.