Đoàng —Pháo hoa rực rỡ khắp trời đêm, trên những con phố giăng đèn kết hoa, đâu đâu cũng rộn ràng tiếng chúc mừng vui vẻ. Dòng người đông nghịt như dòng sông uốn lượn chảy trôi, lan tỏa đến từng ngõ ngách.Tiếng pháo nổ, tiếng pháo hoa, tiếng chiêng trống khua vang, âm thanh nào cũng không dứt.Cả kinh thành như chìm trong biển đỏ rực rỡ.Hôm nay lệnh giới nghiêm đã được gỡ bỏ, Cảnh Nguyên Đế bước lên tường thành cùng vui với dân. Trên đường Chu Tước chật ních người, những người chen ở hàng đầu lờ mờ nhìn thấy trên tường thành kia, ngoại trừ Cảnh Nguyên Đế, bên cạnh hắn dường như còn có người sóng vai đứng cùng.Chỉ là khoảng cách quá xa, nhìn không rõ lắm.Cảnh Nguyên Đế không phải người thích náo nhiệt, dừng chân trên tường thành chẳng được bao lâu đã biến mất tăm. Nhưng bách tính trong kinh thành cũng chẳng để ý, càng thêm hân hoan bàn tán về đủ chuyện trong năm nay.Đợi đến giờ Tý nửa đêm, sự náo nhiệt tưng bừng còn mãnh liệt hơn nửa đêm về trước. Tiếng trống và tiếng chiêng đồng cuồng nhiệt gần như thiêu đốt hoàn toàn biển người đỏ rực này.Bùm chát chát —"Đuổi Niên thú thôi!"Bùm bùm —"Bái tổ —"Lạch cạch —Dưới ánh nến lung linh, quỳ lạy tế bái tổ tiên.Trừ cũ đón mới, đông qua xuân tới, những điều cũ kỹ đã qua thay đổi trong tiếng canh giờ, ngẩng đầu lên lần nữa, đã là một năm mới tinh khôi.Ngoài cung náo nhiệt nhường ấy, trong cung cũng y hệt.Kinh Trập đội gió tuyết vội vã trở về hoàng cung, cùng Cảnh Nguyên Đế lên tường thành, lại đi tế bái tổ tiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065644/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.