Đây là một câu hỏi rất hay.
Kinh Trập im lặng rụt tay về, Dung Cửu có mũi chó hay sao?
“… Lúc bôi thuốc, nếu không dùng ngón tay chạm vào, thì phải dùng cái gì chứ?”
Kinh Trập vừa nói vừa lùi về phía sau, ánh mắt của người đàn ông quả thực có chút quá đáng sợ.
Dung Cửu chộp lấy vai cậu, lực tuy không lớn nhưng lại ngăn chặn mọi động tác của cậu. Hắn lạnh lùng rủ mắt xuống, ánh nến leo lét trong phòng căn bản không thể xuyên qua đôi mắt sâu không thấy đáy của hắn, “Em chỉ bôi thuốc bằng hai ngón tay này?”
Vậy tại sao những chỗ khác hoàn toàn không ngửi thấy mùi?
Kinh Trập thẹn quá hóa giận, đá một cái vào cẳng chân người đàn ông, cộc lốc nói: “Ta thích bôi thuốc chỗ nào thì bôi chỗ đó, huynh quan tâm làm gì?”
Cứ hỏi tới tấp thế này, làm như hắn tận mắt nhìn thấy vậy…
Kinh Trập giật mình, quay phắt đầu lại nhìn cánh cửa phía sau.
Cánh cửa đó, nhìn qua, có vẻ cũng không được khít cho lắm.
… Vừa rồi lúc người ở bên ngoài, rốt cuộc có nhìn thấy gì không?
Vừa nghĩ đến khả năng đáng sợ này, cơ thể Kinh Trập không nhịn được mà run lên một cái, tim lạnh toát, như bị thứ gì đó lôi tuột xuống.
Cho dù người này là Dung Cửu, bị hắn nhìn thấy, cũng xấu hổ muốn chết đi cho xong.
Cậu theo bản năng muốn ghé sát lại quan sát kỹ, nhưng cơ thể vừa mới động đậy, đã lập tức bị bàn tay kia bẻ ngược trở lại.
Dung Cửu dường như tưởng cậu định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065600/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.