Kinh Trập ấn Dung Cửu ngồi xuống một bên. Người đã đến rồi, dù có đuổi thế nào cũng không chịu đi, nhưng việc thì vẫn phải làm, không thể cứ lề mề đợi người khác đến giục được.
Dung Cửu gợi ý, có thể sai người khác đến làm.
Kinh Trập gợi ý hắn đừng có gợi ý nữa.
Kinh Trập: "Vốn dĩ ta nhận phần tiền công này, việc mình thì mình làm, đẩy cho người khác thì người ta lại phải gánh thêm việc vô cớ."
Dung Cửu: "Tiền lương trong cung, cùng một cấp bậc đều như nhau. Có người việc nhẹ, có người việc nặng, theo cách nói của em, chẳng phải người làm việc nhẹ là chiếm hời à?"
Kinh Trập: "Đó là do số người ta tốt, được phân công việc nhẹ nhàng."
Dung Cửu: "Em cũng có thể như vậy."
Lúc này Kinh Trập vừa vắt khô khăn, đang bò rạp xuống đất, cậy nốt vết bẩn cuối cùng.
Nghe vậy, cậu bèn đem mớ lý luận trước kia của mình ra nói với hắn.
Cuối cùng chốt lại một câu.
"Cũng không phải ta không muốn leo lên cao, chỉ là ta muốn lên, người khác cũng muốn lên, mà vị trí chỉ có lác đác vài cái, đâu có dễ dàng như vậy."
Dung Cửu lạnh nhạt nói: "Em có thể đến Càn Minh Cung."
Vô cùng phù hợp với yêu cầu của Kinh Trập.
Chỗ đó thường xuyên thiếu người.
Nếu muốn leo lên cao, tuyệt đối không thiếu vị trí trống.
Tuy cũng là hầu hạ người khác, nhưng hầu hạ Hoàng đế dù sao cũng không giống hầu hạ cung phi, tiền đồ bất định.
Kinh Trập thẳng người dậy, nhìn Dung Cửu với vẻ mặt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065595/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.