Một con Kinh Trập đang sầu não đến mức sắp mọc nấm.
Khi Minh Vũ tìm thấy cậu, không khỏi nheo mắt lại, vô cùng tán thành câu nói ban nãy của Tuệ Bình.
"Kinh Trập dạo này tâm trạng có vẻ phức tạp lắm."
Minh Vũ nhìn cậu, đâu chỉ là phức tạp?
Thế này rõ ràng là trầm cảm rồi.
Cả người rúc vào một góc, bảo đang đọc sách nhưng chẳng giống chút nào. Cái đầu gục xuống trông y hệt chú cún con ủ rũ, mang theo vẻ rối rắm khó tả.
Nhưng đuôi mắt lại vương vấn nỗi buồn man mác, dường như đang bị nhiều chuyện quấn lấy, càng thêm phiền muộn.
Cậu ta lôi Kinh Trập dậy, bực bội hỏi: "Ngươi trốn ở đây làm gì? Hại ta tìm muốn chết."
Tự dưng nhắn bảo có việc tìm cậu ta, kết quả tìm khắp nơi chẳng thấy người đâu. Minh Vũ gần như đã lật tung cả cái Trực Điện Tư lên, khó khăn lắm mới tìm thấy Kinh Trập trong kho chứa đồ.
Kinh Trập uể oải lấy sách che mặt: "Chưởng tư chê kho hàng quá ẩm thấp, bảo ta đến dọn dẹp một chút."
Minh Vũ cười nhạo: "Kết quả dọn dẹp một hồi, ngươi tự chôn mình vào đống sách luôn hả?"
Kinh Trập bĩu môi, cậu muốn nói gì đó, nhưng đối diện với Minh Vũ lại không thốt nên lời.
Kinh Trập vẫn luôn giấu Minh Vũ bí mật của mình. Ban đầu là vì không tin tưởng, về sau là vì không muốn liên lụy đến cậu ta. Rắc rối này một khi vỡ lở, dính líu đến người khác thì thà một mình cậu gánh chịu còn hơn.
Lâu dần, điều đó trở thành gánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065594/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.