Kinh Trập bị ép phải nắm chặt dao găm, lực người đàn ông đè lên mu bàn tay khiến cậu không sao giãy thoát.Dung Cửu điên rồi.Kinh Trập nhận thức điều này một cách vô cùng rõ ràng.Cậu vô thức nhìn ra ngoài cửa, bóng dáng Thạch Lê đã biến mất từ lâu, nếu không phải những ngọn đuốc xếp thành hàng soi sáng con đường, cậu thậm chí còn tưởng rằng nơi này tĩnh mịch đến mức chỉ còn lại vài sinh vật sống trong căn phòng này.Nhưng bên ngoài càng sáng, Kinh Trập càng đau đầu."Giết người đền mạng, cái mạng này của gã, xứng sao?" Cậu nghe thấy giọng nói của mình vang lên, "Dung Cửu, huynh muốn ta đền mạng cho gã sao?""Cái lý lẽ giết người đền mạng, chỉ là để lừa mình dối người thôi. Kinh Trập, em biết rất rõ, trên đời này căn bản không có nhân quả luân hồi, tự nhiên cũng chẳng có cái gọi là lưới trời lồng lộng." Dung Cửu lạnh lùng nói, "Mọi mối thâm thù đại hận muốn trả được, đều phải dựa vào chính mình."Kinh Trập vùng vẫy, sức lực của Dung Cửu lớn hơn cậu quá nhiều, cậu căn bản không thể chống lại hắn, nhưng Kinh Trập mặc kệ tất cả, liều mạng giãy giụa, rất nhanh lòng bàn tay đã bị ma sát đỏ ửng.Cậu khẽ cau mày, nén cảm giác đau nhói xuống.Lực trói buộc không biết vì sao lại lỏng ra, Kinh Trập còn chưa kịp phản ứng, tay đã ném văng con dao găm đi.Thứ này đối với cậu chẳng khác nào củ khoai lang nóng phỏng tay.Keng ——Cái bánh chưng dưới đất co rúm lại một cái, nhưng Kinh Trập và Dung Cửu hoàn toàn không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065587/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.