🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi tắm rửa xong thì bầu trời đã hoàn toàn tối đen, Nhan Bố Bố quấn tấm thảm nhung mà Phong Sâm ném qua, nhóc lò mò quơ quào bước lên xe buýt, hệt như một đứa trẻ bị mù.



Một tiếng tạch nhỏ bỗng vang lên, bên trong xe buýt lập tức xuất hiện ánh sáng, chiếu sáng rực khắp không gian nhỏ hẹp.



“Wow!” Nhan Bố Bố nhìn hộp đèn măng sông tự chế trên tay Phong Sâm, vừa kinh ngạc vừa bội phục: “Cậu chủ ơi, cậu lợi hại quá đi, sao cậu có thể lợi hại như vậy chứ?”



Lúc nãy nhóc có thấy Phong Sâm mân mê cái hộp sắt nhỏ, không ngờ nó lại có thể biến thành một cái đèn.



Phong Sâm treo đèn măng sông lên tay vịn xe buýt, hiếm khi mở miệng nói đùa một câu: “Bởi vì tôi đọc thần chú phép thuật đấy, a ú… bâng dát á.”



Nhan Bố Bố cười ha ha: “Sai rồi sai rồi, phải đọc là a ú bâng ga a đá u xi dà cơ.”



Phong Sâm lấy quần đùi và áo thun mới từ trong balo, ném cho Nhan Bố Bố: “Mau mặc vào.”



Nhan Bố Bố chậm rãi mặc quần đùi và áo thun, nhóc ngồi dựa trên ghế, nhìn Phong Sâm tiếp tục hí hoáy làm những món đồ khác, câu được câu không nói chuyện với cậu.



“Cậu chủ ơi, khi nào thì ông bà chủ sẽ đến đón chúng ta thế ạ?”



“Sớm.”



“Sớm là khi nào ạ?”



“Sớm là sớm thôi.”



...



Thời gian chầm chậm trôi qua, giọng nói của Nhan Bố Bố ngày càng nhỏ xuống, tiếng hít thở cũng dần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dua-tre-chinh-phuc-mien-dat-hoang/3504945/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.