Văn chương là sự biểu hiện của xã hội cũng như lời nói là sự biểu hiện của con người.
– Louis de Bonald —
Chú giải:
—Sinclair Lewis:
Ông là nhà văn, người viết kịch người Mỹ đã từng đạt giải Nobel văn học (1930)
—"Tựu Chung":
Đồng nghĩa với "Chung quy", "Tóm lại",...
(Xem thêm: google.com)
——
—Cuộc đấu tranh nội tâm của một nhà văn trẻ tuổi.
(The inner struggle of the young writer.)
Những mảnh giấy vo tròn nằm ngổn ngang dưới mặt sàn gỗ cũ kĩ. Tiếng quạ kêu bên ngoài cửa kính báo hiệu một đêm tối tĩnh lặng đang dần chuyển sang. Làn gió hanh khô tạt vào rèm cửa sổ, mỗi người mỗi số phận, giữa cái gió bão rét buốt, ai khổ thì mặc ai.
Âm thanh lẹt xẹt của ngòi bút chạm vào những tờ giấy, vệt mực chưa thành hình đã vội bay theo những dòng ý tưởng chớp tắt. Ý tưởng chính là ngọn đèn dầu. Còn dầu thì bừng sáng, rực rỡ và ấm áp. Gió thổi về thì hiu hắt rồi tắt ngay.
Tần Lam ôm trái tim mộng mơ và dùng con chữ để vẽ nên bức tranh cuộc sống đầy ắp những sắc màu.
Dưới chân là giấy trắng; trước mắt là bầu trời xám xịt, tối om. Chỉ có duy nhất trong trí tưởng tượng của cô là một chân trời nhuộm những loại sơn với gam màu sáng mát.
Tiếng bước chân dồn dập kéo đến, tiếp theo là cánh cửa phòng như bị ai đó phẫn nộ mà mở tung, thanh âm tức giận của một người đàn ông trung niên với mái tóc lưa thưa vài sợi chỉ bạc.
Cô bé vội vã đứng dậy, gấp trang sách mà bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-dieu-con-nuoi-tiec/910544/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.