Chiếc xe giường nằm lướt qua từng con phố đông đúc xe cộ và người qua đường, xe bon bon qua từng cung đường ngoằn nghòe khúc khủy sáng rực bởi hàng đèn hơi natri nối dài chạy mãi tới tận chân trời. Những mảng sáng tối xuất hiện chớp nhoáng và cũng biến mất nhanh lẹ, trông giống như một thế lực vô hình nào đó muốn đuổi cổ chúng đi nhanh chóng.
Ẩn hiện trong bức tranh ma mị sáng tối đó là bốn con người, ba nam và một nữ, mỗi người chọn cho mình một chỗ nằm ưng ý, thoải mái và ít bị say sóng nhất, bởi chuyến hành trình mà họ đang đi có độ dài lên đến gần ba trăm cây số không hơn không kém. Bác tài xế ngồi trước vô lăng với tâm trạng buồn bã và bực ra mặt, cạnh bác tài là thằng nhóc lơ xe nổi bật trong bộ trang phục cam vàng của hãng xe mà cậu đang làm việc, cậu thanh niên lơ xe cũng không mấy vui vẻ gì.
Cả bác tài và gã lơ xe đều không thoải mái trong chuyến đi này, nguyên nhân là bởi ai cũng nghĩ rằng chuyến này đi khách sẽ đông, nhưng trái ngược hoàn toàn, trên xe bây giờ chỉ có vỏn vẹn bốn người, không kể bác tài và thằng lơ xe miêng còn hôi mùi sữa.
Bác tài nghĩ, nếu biết trước khách khứa không nhiều như thế này thì đành nằm ở nhà đánh một giấc ngon lành hay hơn, gồng minh đi chi không biết.
- Mọi năm giờ này khách khứa đông nghịt, sao hôm nay vắng hoe vậy mày? – Bác tài quay sang nói với thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-con-buom-dem-the-moths/2014196/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.