Trans+ edit: Hi Văn
Beta: Nguyệt Nguyệt
Hoắc Cẩn Hành động tác phát run đó, mất cảnh giác lọt vào tầm nhìn của Cố Kinh Diễn.
Cố Kinh Diễn nghiêng cổ, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm anh, “Lời tôi vừa nói, có vấn đề?”
Hoắc Cẩn Hành: “…”
Vốn dĩ không nghe vô.
“Không phải à?” Nếu như có vấn đề khẳng định Hoắc Cẩn Hành sẽ bất bình phản bác, nếu đã không có vấn đề Cố Kinh Diễn to gan nói đùa: “Vậy cậu run tay thành như vậy, không biết còn cho rằng cậu bị bệnh Parkinson.”
“…”
Đầu lưỡi tinh tế lướt qua lòng bàn tay, trêu đến gợn sóng lăn tăn, lưu lại một mảng ẩm ướt, cô cố ý kiểm soát tiết tấu, thần tốc lướt qua lại cọ trở lại, làm lòng người ngứa ngáy.
Tiểu yêu tinh.
Giọng nói của Cố Kinh Diễn vốn dĩ ồn ào bên tai, Hoắc Cẩn Hành bất động thanh sắc đem tách cà phê đặt lại vị trí cũ, hơi hơi nâng tay trái dưới bàn, đầu ngón tay giữ cằm trơn bóng của cô gái, nhẹ nâng lên.
Diệp Linh Ngân bất mãn hành động bị gián đoạn.
Kỹ thuật đã học lần trước vẫn luôn không có cơ hội thực hiện, cô chính là muốn thử đấy, Hoắc Cẩn Hành không phối hợp làm sao được.
Sức của cô không bằng Hoắc Cẩn Hành, cưỡng ép tách mở ngón tay ra ngược lại làm mình đau, thế là tìm cách khác, đưa tay phải ra cù vào giữa cổ tay anh.
Tràng hạt tử đàn chậm rãi phát ra tiếng động, từng vòng từng vòng lướt qua mạch ở khung xương cổ tay, Hoắc Cẩn Hành cuối cùng có hành động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/996330/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.