Trans+ edit: Hi Văn
Beta: Nguyệt Nguyệt
Mặt trời lặn xuống sườn núi, màn đêm cuối cùng buông xuống.
Thời gian ngủ quá dài, Diệp Linh Ngân ý thức mê man, mở mắt đều mệt mỏi. Hoắc Cẩn Hành không dung túng cô tiếp tục ngủ nữa, nắm lấy cánh tay cô đem người kéo lên, ngồi bên giường.
“Đừng ngủ nữa.”
Lúc này ngủ càng nhiều, đầu óc càng mơ hồ.
“Làm sao vậy?” Diệp Linh Ngân mở to miệng ngáp một cái, ở trước mặt người quen thuộc nhất không quan tâm hình tượng.
“Chưa đói?”
“Chưa.” Cô nhân tiện cúi người, nghiêng người về phía trước cúi đầu, trán chạm đến mu bàn tay của Hoắc Cẩn Hành.
Hoắc Cẩn Hành than nhẹ một tiếng, không để cô dựa vào giường, đem người từ trên giường xách lên.
Diệp Linh Ngân không câu nệ tiểu tiết dụi mắt, lau mất một chút ý định ngủ cuối cùng, dần dần khôi phục tinh thần.
Bữa tối do nhân viên khách sạn đưa đến phòng, gần đây điều kiện có hạn, Diệp Linh Ngân không kén chọn, lấy đồ ăn yêu thích từng cái từng cái cho vào miệng.
Hôm nay đi ra ngoài một chuyến, tâm tình thoải mái, khẩu vị cũng tăng lên.
Một bữa ăn hai bát cơm.
Này nếu bị Đoạn Văn nhìn thấy, nhất định là chỉ mũi cô giáo huấn: Có nữ minh tinh nào phàm ăn như em không?
Trời cao hoàng đế xa, Đoạn Văn không nhìn thấy, Hoắc Cẩn Hành sẽ không quản cô.
Hoạt động nội tâm phong phú đem bản thân chọc cười, Diệp Linh Ngân cầm đũa và miếng cơm cuối cùng, vẻ mặt hồng hào
ngẩng đầu:“Anh, ngày mai chúng ta trở về đi.”
“Nghĩ thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/996329/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.