Edit+beta: Nguyệt Nguyệt
Đêm giao thừa rất lạnh, bên trong xe bật máy sưởi, độ ấm cơ thể cực nóng bỏng. Khi lên xuống phập phồng trong xe, Diệp Linh Ngân cảm thấy chính mình còn vựng hơn người say rượu.
Xe xa hoa khiêm tốn chạy trên đường bình thản, không biết sao lại vấp hố, tùy theo một khắc khuynh đảo kia, trong cổ họng tràn ra một tiếng ưm khó nhịn.
Có người che chở, đầu không đụng vào bên cạnh xe, phía trước là sự ôm ấp, phía sau còn có đôi tay làm đệm dựa.
Nhưng nhạc đệm nhỏ ngoài ý muốn này vẫn làm cô khó chịu: “Hoắc Cẩn Hành, anh quá mức.”
“Ừm, hôm nào đầu tư tiền sửa đường.”
Người đàn ông uống say thật là lời cợt nhả hết bài này đến bài khác.
Khi xuống xe, chân Diệp Linh Ngân đều không đứng vững, hung hăng bắt lấy cánh tay anh cho hả giận.
Gió đêm lạnh, thành sự đối lập rõ ràng giữa độ ấm trong xe, Diệp Linh Ngân lạnh đến mức rụt cổ, được Hoắc Cẩn Hành dắt tay mang về phòng ngủ.
Gió lạnh thổi qua ngọn cây, sương trên đầu cành lung lay sắp đổ, gác mái của nhà họ Hoắc rộng thoáng, Hoắc phu nhân đứng ở trên lầu trông ngóng hai người trở về.
“Phu nhân bên ngoài gió lớn, vào phòng đi.” Diệp quản gia và chị Anh một người bưng trà nóng, một người ôm áo khoác.
Hoắc phu nhân nhận áo khoác, thuận miệng hỏi: “Bên lão thái thái nói thế nào?”
Diệp quản gia gật đầu: “Nói là không can thiệp chuyện của người trẻ tuổi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-co-ay-la-nguoi-phu-nu-xinh-dep/2512015/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.