Edit: Sakura Trang
Không biết có phải là ảo giác hay không, từ khi tiểu tử trong bụng bị phát hiện liền một đường phát triển, lớn rất nhanh, không đến một tháng, bụng của An Dương liền nhô cao, hơn nữa vì thuận tiện làm việc, y phục của mọi người đều là kiểu áo ngắn, quần buộc đai lưng, cho nên độ cong của bụng lộ rất rõ.
Láng giềng xung quanh chúc mừng cha con Điền Thanh, mỗi lần hai cha con nói tới An Dương và đứa nhỏ trong bụng y đều vô cùng vui vẻ.
Từ lần trước bị động bào thai, Điền Thanh và Chử Nghĩa không để y xuống ruộng làm việc nữa, chỉ để cho y làm chút việc nhà, thật ra thì đối với dựng phu mà nói, những công việc này đã không coi là nhẹ, nhưng so với việc ưỡn bụng xuống ruộng làm cỏ bón phân, coi như là nhẹ nhàng rồi, An Dương cũng phân rõ nặng nhẹ, không cưỡng ép đi theo xuống ruộng.
Mỗi ngày dậy sớm làm xong bữa sáng, chờ Chử Nghĩa và cha ăn sáng xong rồi ra đồng làm việc, An Dương liền thừa dịp mặt trời không gắt đi cắt cỏ cho heo, đối với An Dương, sau khi bụng lớn không thuận tiện nhất chính là ngồi xổm xuống rồi đứng dậy, mỗi lần đều phải cẩn thận chống eo, tách hai chân ra, dạng hai đầu gối, từ ngồi xuống, mới sẽ không ép đến bụng.
Đây là có một lần nhặt đồ ép đến bụng thì Lễ thúc nói cho y, đồng thời tặng cho y bình nhũ cao, để cho y thoa lên trên bụng, tránh cho bụng lớn ra sẽ có vết rạn.
An Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-chuyen-trong-thon/230650/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.