Edit: Sakura Trang
Cắm mạ liên tiếp năm ngày, hôm nay liền còn dư lại không tới một mẫu đất, An Dương xoa xoa bụng mấy ngày nay luôn có chút đau âm ỉ, cắn răng kiên trì.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, An Dương cảm thấy bụng to hơn so với trước, nhưng chỗ khác trên người không thấy mập ra, An Dương chưa có kinh nghiệm nên không nghĩ đến phương diện có thai, ngược lại cảm thấy mấy ngày nay ăn không ngon miệng, có thể là dạ dày có vấn đề, định làm xong việc sẽ đi khám đại phu.
Còn nửa mẫu, rất nhanh là cắm xong rồi, “Ư… Bụng… Sao trĩu như vậy…” An Dương thật sự là không chịu nổi tư thế khom người, đứng thẳng người, nhưng tình huống trong bụng lại không chuyển biến tốt, ngược lại nghiêm trọng hơn!
An Dương cảm thấy sợ hãi, một tay ôm bụng, một tay chống eo đau nhức vội vàng gọi người: “Nghĩa ca, Nghĩa ca, huynh nhanh đến đây!”
“Sao thế?” Chử Nghĩa vội vàng đến gần hỏi.
An Dương sắp không đứng vững rồi, nắm y phục trước ngực Chử Nghĩa, miễn cưỡng đứng vững, giọng như sắp khóc: “Bụng… Đau bụng, Nghĩa ca ta đau bụng…”
“Sao đột nhiên đau bụng? Đau như nào?”
“Trĩu… Trĩu đau…” Nghe An Dương miêu tả, Chử Nghĩa lập tức luống cuống, quay đầu nới với Điền Thanh: “Cha, Dương nhi có chút không thoải mái, con mang y đi qua chỗ Hiếu thúc.” Hiếu thúc là một vị thúc trong họ, cũng là đại phu.
Điền Thanh cách khá xa, vừa nghe vậy, vội vàng cất giọng hỏi: “Sao vậy? Dương nhi bị làm sao?” Chử Nghĩa sợ doạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-chuyen-trong-thon/230649/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.