Niềm vui bên anh 
Trống vang lên. Buổi học đầu tiên kết thúc. Điệp bước ra ngoài cổng, bỗng một cánh tay giữ nó lại: 
“Cậu lại về nhà tôi sao?” – Vỹ đang ở trên chiếc xe đạp. 
“Ừ! Chiều nay tớ có buổi!” 
“Vậy thì lên đi, tôi đưa cậu đến!” 
“Không cần đâu! Tớ tự đi cũng được!” 
“Học mệt như vậy cậu cũng phải thương cho cái chân cậu chứ? Lên đi!” 
Lời Vỹ rất cương quyết. Nhớ lại cái lần trước Vỹ mời mình lên xe mà tưởng cậu ta làm trò gì cứ sát vào mặt mình nên đã gây trọng thương nặng nề, lần này không thể từ chối được. 
Điệp ngồi lên xe Vỹ, quay ra nhìn chúng bạn khác đang rất ghen tỵ. Chúng nó xì xào: 
“Nó là ai mà được Vỹ đèo chứ?” 
“Thân với anh Bằng sao? Lạ thật đó! Con đó làm sao có thể xứng với Vỹ?” 
“Nó dám vượt mặt cả chị Thanh đấy!” 
“Xấu òm, nhìn nó hôm nay bù rù lại tái mét nữa chứ!” 
Đã tủi thân vì giờ Lý, nay nghe những lời đó Điệp càng chạnh lòng. Nó nhìn vào chiếc gương nhỏ thường mang theo. Nó thực sự rất xấu. Đầu tóc bù rù, gương mặt tái mét y như những gì lũ kia nói. 
“Cậu đừng có khóc nữa nhé, áo tôi không muốn giặt ngay đâu!” – Giọng Vỹ vang lên. Cậu biết Điệp đang nghĩ gì vì cậu cũng nghe thấy những lời đó. 
“Tốt hơn hết lần sau cậu đừng bảo tớ ngồi lên xe cậu nữa!” 
“Thì đằng nào cậu cũng ngồi cạnh tôi, làm sao chúng nó còn không nói cậu được. Là do cậu ốm nên mới không được tươi tắn, chứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bong-hoa-mua-ha/727884/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.