“ Nhưng, cháu cảm thấy trong công viên vui chơi, nên có nhiều bạn nhỏ cùng chơi, cháu hy vọng cùng chơi với nhiều bạn nhỏ mới vui, nếu như cháu đến chơi mà các bạn nhỏ khác không thể đến, cháu cảm thấy không vui.” Đóa Đóa kéo kéo váy mình, nhẹ cong môi lên nói.
Cô bé này nghĩ không phải cho mình mà nghĩ cho cả các bạn nhỏ khác. Cô bé không hy vọng vì mình mà làm các bạn nhỏ khác không có cơ hội chơi.
Lạc Kiến Ba lập tức hiểu ra tấm lòng của cô bé này.
Tim ông ta giống như bị chấn động mạnh vậy, ông ta chưa bao giờ nghĩ đến điều này, ông ta chưa bao giờ thông cảm cho người khác, thông thường là mình muốn cái gì thì người khác không thể có.
Ông ta vốn là người cao ngạo, chủ nghĩa bá quyền, Lạc Kiến Ba lúc nào quan tâm đến người khác chứ?
Nhưng lúc này cô bé này, đã cho mình một bài học.
“ Đóa Đóa, bác chơi cùng cháu ở đây, cháu muốn chơi gì cũng không phải xếp hàng, như thế lẽ nào không vui sao?” Lạc Kiến Ba khẽ vuốt mồ hôi trên trán nói.
“ Cháu vẫn không vui, mẹ cháu nói, nên chia sẻ niềm vui của mình cho những người khác, như thế sẽ vui hơn gấp bội.” Đóa Đóa vẫn cong môi lên nói.
Lạc Kiến Ba không kìm được há miệng ngạc nhiên, uhm, mẹ của nha đầu này là nhà có gia giáo, rất biết cách dạy con.
“ Bác đẹp trai,” Đóa Đóa giơ bàn tay nhỏ kéo vạt áo của Lạc Kién Ba, ngẩng đầu nói, “ Bác, để các bạn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535453/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.