Đóa Đóa rất vui nhảy lên xe của Lạc Kiến Ba.
“ Bác đẹp trai quả nhiên đến rồi, đúng là rất giữ chữ tín, cháu không làm ảnh hưởng đến công việc của bác chứ ạ? Không ảnh hưởng bác nghỉ ngơi chứ ạ? Không làm ảnh hưởng bác đi ăn kem chứ ạ?” Đóa Đóa khách sáo nói.
“ Không, bác rất rảnh, hơn nữa hẹn với tiểu công chúa bác rất thích. Quả thật có thể nói giờ đó là việc quan trọng nhất rồi!” Lạc Kiến Ba nhẹ nhàng nói, cẩn thận thắt dây an toàn cho Đóa Đóa.
Tỉ mỉ nhìn tiểu công chúa xinh xắn trước mặt, ông ta cười yêu chiều nói: “ Được, tiểu công chúa Đóa Đóa, cháu hôm nay nói chúng ta đi đâu nào?”
Đóa Đóa khẽ nghiêng đầu nói: “ Cháu cũng không biết đi đâu chơi, cháu là trẻ con mà, bác là người lớn, bác đương nhiên biết đi đâu chơi vui, có điều đừng đi công viên trò chơi, vì cuối tuần bố mẹ cháu sẽ dẫn cháu đi.”
Lạc Kiến Ba chăm chú nhìn khuôn mặt đáng yêu đó của Đóa Đóa, bình thản cười: “ Được, bác bây giờ áp lực quá, bác nhất định phải đưa công chúa Đóa Đóa đến một nơi rất hay, bác nhất định phải để lại ký ức đẹp nhất cho công chúa.”
“ Hì hì, nhiệm vụ này giao cho bác ạ, bác đẹp trai.” Đóa Đóa dựa đầu vào ghế.
Bộ dạng cô bé cười đáng yêu như thế, giống như lớp phấn hồng khiến người ta không kìm được mà xoa lên mặt vậy.
Lạc Kiến Ba nghĩ như thế, trên thực tế cũng làm như thế rồi.
Ông ta nhìn khuôn mặt tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535447/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.