“ Nha đầu thối, con đáng ghét giống bố con vậy.” Nhụy Tử xắn tay áo lên, “ Xem mẹ xử lý con thế nào, tiểu nha đầu thối.”
“ Mẹ tha mạng a.” Đóa Đóa cười lên, cô bé vội ngoan ngoãn chủ động nép vào lòng Nhụy Tử, “ Mẹ, con sẽ nghe lời mẹ, ngoan ngoãn đi mẫu giáo. Chắc chắn sẽ không ra ngoài chơi.”
Hì hì, không ra ngoài chơi mới lạ ấy?
Đóa Đóa không phải đứa bé ngoan. Là một đứa trẻ rất láu lỉnh.
“ Như thế mới ngoan. Như thế mới là bảo bối ngoan của mẹ.” Nhụy Tử cười bế Đóa Đóa lên, “ Nào, mẹ vệ sinh cá nhân cho con, rồi chúng ta ăn sáng. Hôm nay mẹ xin nghỉ, đi chơi ở công viên vui chơi với con có được không?”
Nếu như trước đây, Đóa Đóa chắc chắn cảm thấy vui rồi, nhưng bản thân không phải đã hẹn với bác đẹp trai rồi sao?
Mình không thể bỏ bom bác đẹp trai được, hơn nữa, mình thật sự rất muốn đi chơi với bác đẹp trai.
Không biết tại sao, Đóa Đóa cảm thấy mình có cảm giác gần gũi với bác đẹp trai đó. Cô bé rất thích tiếp xúc với ông ấy, giống như trước đây rất lâu rất lâu, cô bé đã quen biết bác đẹp trai đó vậy.
Nghĩ đến đây, Đóa Đóa vội nói: “ Ai yo, mẹ, không được, mẹ, hôm nay con có hẹn rồi. hôm khác đi chơi công viên vui chơi với mẹ nhé.”
Hẹn sao?
Đứa trẻ này có hẹn gì chứ? Hẹn với ai chứ?
Hẹn với người lạ sao? Nguy hiểm biết bao nhiêu!
Nhụy Tử trợn tròn mắt ra, vội ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535446/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.