Đàn ông nhà họ Lạc đều rất phong lưu, nhưng chưa bao giờ phải đau lòng vì phụ nữ.
Đối với bọn họ mà nói, phụ nữ chẳng qua chỉ là thứ đồ chơi trong tay bọn họ mà thôi, giống như một con chó một con mèo vậy, thích, hứng thú, ôm lấy chiều chuộng, không thích, lập tức đá ra xa cho đỡ vướng chân.
Đừng có đến làm phiền nữa.
Những năm này, đều là như thế.
Có điều, gần đây Lạc Gia không giống lắm....tại vì anh ta ngạc nhiên phát hiện người nhà họ Lạc bắt đầu thay đổi rồi.
Anh ta nhìn thấy người đầu tiên vì phụ nữ mà để tâm đó là anh ba Lạc Mộ Thâm của mình, bây giờ lại ngạc nhiên nhìn thấy bố của mình cũng bắt đầu mong chờ điện thoại của phụ nữ.
Anh ta quả thật sắp ngất đi rồi.
Nhưng Lạc Mộ Tiêu đương nhiên không biết, bố của anh ta đợi người đẹp nhỏ tuổi này, quả thật đúng là quá nhỏ.
Anh ta nghiêng nghiêng đầu, cảm thấy hơi buồn cười: “ Bố, thích như thế à? Nhìn bố mong chờ điện thoại của người đẹp đó kìa.”
“ Đương nhiên, rất thích rất thích. Bố thật sự hơi lo lắng cô bé ấy không gọi điện cho bố, nếu như cô bé không gọi điện cho bố, như thế có phải nói rõ là cô ấy không thích bố, không muốn ở cùng với bố, thế thì bố phải làm thế nào? Cô bé đó có phải cảm thấy bố già quá rồi, cho nên không cùng chung tiếng nói với bố không? Điều này khiến bố lo lắng nhất.” Lạc Kiến Ba nhẹ khép mắt lại, bây giờ, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535443/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.