“ Được, vậy cháu nhớ nhé! Số điện thoại của bác là 13..........” Lạc Kiến Ba cười nói,
Đóa Đóa chớp chớp mắt, chăm chú gật gật đầu: “ Vâng, cháu nhớ rồi.”
Tiểu nha đầu này thật sự cực kỳ thông minh, trí nhớ của cô bé khiến người khác cũng phải giật mình. Trong chớp mắt, cô bé đã ghi nhớ số điện thoại của Lạc Kiến Ba.
Đương nhiên, Lạc Kiến ba cũng chưa bao giờ nghĩ rằng, mình đem số điện thoại của mình bảo cho một đứa trẻ học mẫu giáo, đồng thời, ông ta lại mong chờ cô bé gọi điện cho mình đến thế.
Ông ta hơi lo lắng Đóa Đóa sẽ quên số điện thoại của mình.
“ Uhm, Đóa Đóa, cháu nhắc lại một lần nữa số điện thoại của bác xem, bác sợ cháu quên mất.” Lạc Kiến Ba nói.
“ Hì hì, bác, sao cháu quên được chứ? Trí nhớ của cháu rất tốt. Sẽ không quên đâu, đặc biệt là số điện thoại của bác đẹp trai.” Đóa Đóa lại đọc lại một lần, không sai số nào cả.
Lạc Kiến Ba rất ngạc nhiên tại sao trí nhớ của đứa bé gái này lại tốt thế chứ?
“ Thế thì bác sẽ đợi điện thoại của cháu, nhất định phải gọi điện cho bác đấy.” Lạc Kiến Ba rất kỳ vọng cười nói.
“ Vâng, chắc chắn ạ. Cháu có thời gian nhất định sẽ gọi điện cho bác đẹp trai.” Đóa Đóa cười nói, “ Bác đẹp trai đến lúc đó nhất định phải đưa cháu đi chơi đấy.”
Lạc Kiến Ba nhìn Đóa Đóa, cảm thấy trong lòng cực kỳ vui vẻ.
Ông ta đã rất lâu rất lâu, không vui như thế này.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-bi-an-cua-lanh-dao-thu-tinh/535442/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.